Gương
[…]
chúng ta cùng bước vào đời sống
ở nơi này ta được gọi là bà
còn nơi kia ta là cô (cũng có gì khác biệt? )
chúng ta cùng nhếch môi khinh mạn
như đã cùng để rơi một giọt nước mắt âm thầm
cùng đớn đau lặng lẽ
cùng đợi chết từng giờ
và trong thăm thẳm tình – dù tăm tối ê chề hay rực ngời
kiêu bạc
cũng có ai khác đâu
ngoài chúng ta gậm nhấm cùng nhau
(ôi với dấu răng mòn
ta tha tình buồn bã)
[…]