Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Bài thơ về đôi lứa

    Tác giả:

    […]

    Nếu trưa nào anh qua một khoảng đường êm
    Chỉ có nắng và chân mình đạp lá
    Trời thành phố khép hàng mi êm ả
    Anh đi cùng chiếc bóng của mình
    Anh sẽ chọn một bóng râm dịu mát
    Để bảo rằng – đấy chính là em

    Nếu khuya nào anh vào xưởng ca đêm
    Giờ ngon giấc của em trong giấc ngủ
    Anh sẽ gọi hương ngọc lan đầu phố
    Theo dọc đường và bảo – đấy là em

    Ở nơi nào mà anh chẳng có em
    Có cả lúc một mình đi xuống phố
    Đi theo anh chỉ lá me và gió
    Thì lá me và gió chính là em

    […]

  • Ngày hôm qua

    Tác giả:

    […]

    Rồi hôm nào anh đến chơi
    những câu chuyện kể chưa xong vẫn còn nguyên đấy
    người nghe vẫn là người cũ
    người kể vẫn là người quen
    chỉ tiếng cười ngây thơ đã hết
    ôi! ngày hôm qua…

    Rồi hôm nào anh đến chơi
    tìm mẩu nến vụn có lần đã thắp
    nếu em còn giữ hãy cho xin
    khi ngồi buồn, anh còn chút ánh sáng xa xăm
    thứ ánh sáng chỉ mắt em xưa kia mới có
    đôi mắt không phải bây giờ
    tuổi thơ đã chết
    ôi! ngày hôm qua…

    […]

  • Tạ lỗi Trường Sơn

    Tác giả:

    […]

    Tội nghiệp Sài Gòn quá thể
    Tội nghiệp chiếc cầu Công Lý
    Có anh thợ điện ra đi không về
    Tội nghiệp những “bà mẹ Bàn Cờ” của những ngày chống Mỹ
    Lửa khói vỉa hè nám cả những hàng me
    Tội nghiệp những người Sài Gòn đi xa
    Đi từ tuổi hai mươi
    Nhận hoang đảo tù đày để nói về lòng ái quốc
    Có ai hỏi những hàng dương xanh
    Xem đã bao nhiêu người Sài Gòn hóa thân vào sóng nước
    Tội nghiệp những đêm Sài Gòn đốt đuốc
    Những “người cha bến tàu” xuống đường với bao tử trống không
    Tội nghiệp những ông cha rời khỏi nhà dòng
    Áo chùng đen đẫm máu
    Tội nghiệp những chiến trường văn chương, thi ca, sách báo
    Những vị giáo sư trên bục giảng đường
    Ưu tư nhìn học trò mình nhiễm độc
    Sài Gòn của tôi – của chúng ta.
    Có tiếng cười
    Và tiếng khóc.

    […]

  • Bài thơ của một người yêu nước mình

    Tác giả:

    […]

    tôi yêu đất nước này cay đắng
    những đêm dài thắp đuốc đi đêm
    quen thân rồi không ai còn nhớ tên
    dĩ vãng đè trên lưng thấm nặng
    áo mồ hôi những buổi chợ về
    đời cúi thấp
    giành từng lon gạo mốc
    từng cọng rau, hột muối
    vui sao khi còn bữa đói bữa no
    mẹ thương con nên cách trở sông đò
    hàng gánh nặng phải qua cầu xuống dốc
    đêm nào mẹ cũng khóc
    đêm nào mẹ cũng khấn thầm
    mong con khôn lớn cất mặt với đời

    tôi yêu đất nước này khôn nguôi
    tôi yêu mẹ tôi áo rách
    chẳng khi nào nhớ tuổi mình bao nhiêu

    […]

  • Những chiếc lá rơi

    Tác giả:

    […]

    – Anh có nhớ Macxen Macsô
    cái ông hề tóc bạc
    có gương mặt rất buồn rất cô đơn?
    anh có nhớ một người đùa bỡn
    với cái mặt nạ cười
    rồi không sao cởi được
    đau đớn mệt nhoài kiệt sức
    tuyệt vọng ôm vai, cái mặt vẫn cười?
    anh có trông con ốc
    suốt đời mang cái vỏ của mình
    nhưng cất đi gánh nặng trên lưng
    nó cũng không sống nữa?

    – Em như con chim say nắng gió
    luôn làm bị thương chính đôi cánh của mình

  • Dù cỏ lãng quên

    Tác giả:

    […]

    Em đã đi rồi
    Anh làm sao sống như xưa được nữa?
    Nơi anh ngỡ chân trời
    Nơi mỏng manh đứt rời như sợi chỉ
    Nơi bóng mát êm đềm anh đến nghỉ
    Nay gió lồng suốt đêm
    Em phá tung khung cửa khép nghiêng
    Hết bình tĩnh anh chỉ còn náo động
    Mắt chán hết mọi sắc màu thường gặp
    Ngực quay cuồng bao khát vọng đầu tiên

    […]

  • Lời cuối

    Tác giả:

    […]

    Xanh trên đời chốc lát
    Mà tình cờ gặp nhau
    Vừa ngắn ngủi vừa dài lâu
    Lúc tan xuống, lại mỗi người mỗi ngả

    Dù sướng vui, dù buồn khổ
    Hãy yêu anh
    Như hôm nay là ngày cuối cùng
    Mỗi hơi thở đều không lặp lại
    Mỗi khoảnh khắc trong mắt ta chói lọi
    Một đồng hoa

    […]