Con cò
I
Con cò bế trên tay
Con chưa biết con cò
Nhưng trong lời mẹ hát
Có cánh cò đang bay:
“Con cò bay la
Con cò bay lả
Con cò Cổng Phủ,
Con cò Đồng Đăng…”
Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn,
Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ.
[…]
I
Con cò bế trên tay
Con chưa biết con cò
Nhưng trong lời mẹ hát
Có cánh cò đang bay:
“Con cò bay la
Con cò bay lả
Con cò Cổng Phủ,
Con cò Đồng Đăng…”
Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn,
Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ.
[…]
Em đi như chiều đi
Gọi chim vườn bay hết
Em về tựa mai về
Rừng non xanh lộc biếc
[…]
Tôi có chờ đâu, có đợi đâu,
Ðem chi xuân lại gợi thêm sầu ?
Với tôi, tất cả như vô nghĩa,
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau!
Ai đâu trở lại mùa thu trước ?
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng,
Với của hoa tươi, muôn cánh rã,
Về đây đem chắn nẻo xuân sang.
[…]
Em đi về phía ấy
Anh chia cho nỗi buồn
Chia cho cơn mưa nhỏ
Và nắng quái chiều hôm
Một cái hôn ban sáng
Thành cơn mưa buổi chiều
Chia cho cơn mưa ấy
Ðể xa rồi em yêu.
Tia nắng ấm gần nhau
Xa nhau thành nắng quái
Chia làm gì nắng ấy
Ðể xa rồi em đau.
[…]
Đất nước mình nghèo lắm, hỡi em yêu!
Cho đến giọt lệ cha ông cũng còn có ích với ta nhiều
Dẫu súng đạn nặng đường ra hỏa tuyến
Đi đường dài, em giữ Truyện Kiều theo!
Hỡi sông Hồng tiếng hát bốn nghìn năm!
Tổ quốc bao giờ đẹp thế này chăng?
– Chưa đâu! Và cả trong những ngày đẹp nhất
Khi Nguyễn Trãi làm thơ và đánh giặc,
Nguyễn Du viết Kiều, đất nước hoá thành văn
[…]
Lang thang qua mấy ngõ
chắng biết dừng chốn nào
quán đồi chiều hát gió
vắng tiếng người lao xao
Ta ngồi giữa đời rộng
trên đầu là mây bay
dưới chân ta cát bụi
lẻ loi cuộc tình say
[…]
Hôm nay anh mặc sơ mi trắng
tập đứng chờ em trước cổng trường
thành phố bây giờ nhiều bụi bẩn
anh đang yêu nên ngỡ là sương.
[…]
Mùa đông vừa đi qua
em để lại trên băng ghế
chiếc áo choàng cũ kỹ
còn ấm hơi người
Anh thức dậy không thấy mặt trời
không tiếng chim, khu vườn xơ xác!
em rời xa như mùa đông cáo biệt
cây nến tàn
hạnh phúc cũng tan theo.
[…]
Cảm ơn câu thơ còn đó trên tường vôi
Giờ đã hết cô đơn trong căn phòng bé nhỏ
Nếu địa đàng chẳng còn gì để nhớ
Hạt bụi rớt xuống đời, xin lẫn vào nhau…