Hẹn em lần cuối
[…]
Lối đi xưa
Hai đứa từng bước lên
Tưởng rằng đến chỉ mình em
Thêm một ai để trái tim nghẹn lời.
[…]
Lối đi xưa
Hai đứa từng bước lên
Tưởng rằng đến chỉ mình em
Thêm một ai để trái tim nghẹn lời.
Có một chiều nước mắt hóa thành thơ
Khi em một mình.
Công viên đầy gió…
Không phải mùa thu,
sao lá vàng ủ rũ!
Tao tác rơi…
[…]
[…]
Áo ca dao gió cuốn rồi
Cầu ca dao trả cho người khác qua…
Tóc mai rủ xuống hiên nhà
Chuyện xưa dù nhắc cũng là chuyện xưa…
[…]
[…]
Ngày xa anh em bỗng thấy đơn côi
Cơn gió chẳng vô tình ngang cửa nữa
Một chiếc lá rơi cũng làm em nhớ
Áp mặt lên trăng mới biết trăng gầy
[…]
[…]
Trăng viên mãn cuối trời em có nhớ
Mặt trăng từng khuất nửa ở trong nhau.
[…]
Ta đi một mình cuối mùa hoa rơi
Chán hết mọi sự đời
Hắt rượu lên mây trắng…
Con mèo nằm thản nhiên
trong mảnh thảm nhung góc nhà
Nó bị xích như xích chó
Thức ăn được phục vụ tại chỗ
[…]
[…]
Thực ra tôi chả tìm chi
Yêu em cứ rẽ lối đi lên trời
Yêu hoa cứ đến với người
Nào tôi có biết rằng tôi biết gì
[…]
[…]
Nếu biểt rằng sẽ chẳng gặp lại nhau
Anh đã chẳng hẹn em đêm ấy nữa
Để quá khứ chỉ còn là thương nhớ
Và tương lai ít ra cũng ngọt ngào
[…]
[…]
Mỗi người một câu hỏi
Đi mang mang trong đời
Nổi chìm bao ghềnh thác
Tôi chưa tìm thấy tôi…
[…]