Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Bài nhân gian thứ nhất

    Tác giả:

    Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
    đôi mắt người hồ như biển đông
    có mưa-tôi-cũ về ngang đó
    tự buổi thiên đàng chưa lập xong

    Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
    mái tóc người hồ như rừng cây
    có mấy che lối về cho lá
    và những con đường thật riêng tây

    Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
    tôi có người hồ như vết thương
    có đêm ngó xuống bàn tay lạnh
    và chỗ em ngồi đã bỏ không

    […]

  • Ai nhớ ngàn năm một ngón tay

    Tác giả:

    Tháng tư tôi đến rừng chưa thức
    Mưa vẫn chờ tôi ở cuối khuya
    Có môi chưa nói lời chia biệt
    Và mắt chưa buồn như mộ bia

    Tháng tư nao nức chiều quên tắt
    Chim bảo cây cành hãy lắng nghe
    Bước chân ai dưới tàng phong ốm
    Mà tiếng giày rơi như suối reo

    Tháng tư khao khát, đêm, vô tận
    Tôi với người riêng một góc trời
    Làm sao anh biết trăng không lạnh
    Và cánh chim nào sẽ bỏ tôi

    [….]

  • Tôi trở về trên những dặm gai đâm

    Tác giả:

    I
    Chao đảo quá như chưa từng biết khổ
    em ở đâu? Buổi sáng ngọc, vô cùng
    chân trời gió. Bình minh mù. Nắng cũ
    tôi trở về trên những dặm gai đâm

    II
    Mắt hiu hắt như chưa từng hạnh ngộ
    những bàn chân nhớ cát bỏng lưng đồi
    em nghiêm cẩn che mờ sông núi đó
    tôi ngu ngơ để mất cả gia tài

    III
    Tay luống cuống như chưa từng biết nắm
    tôi vẫn chờ, quà chợ, tuổi lên năm
    như thuở mẹ bán buôn thời giặc giã
    tôi, khăn tay, đẫm lệ tối, đi tìm

    […]

  • Hoa xương rồng nở

    Tác giả:

    Biết rằng em đã xa xôi
    Nhớ em lại nhớ cái thời chăn trâu
    Chiều mưa, tàu chuối che nhau
    Thoắt thôi em đã thành dâu nhà người…
    Biết là em quá xa rồi
    Cớ chi dạ cứ bồi hồi nôn nao
    Cõi riêng nào có nguôi nào
    Chiều nay anh lại rẽ rào lần sang
    Bời bời ngọn gió ngổn ngang
    Hoa xương rồng vẫn nở vàng lối xưa
    Ngõ tre nghe lá đổi mùa
    Bóng em khuya sớm, nắng mưa đi về
    Mẹ cười, mắt bỗng đỏ hoe
    Anh ngồi nghe gió thổi se lá vườn…

    […]

  • Bàn chân thầy giáo

    Tác giả:

    Thầy ngồi ghế giảng bài
    Xếp cạnh bàn đôi nạng gỗ
    Một bàn chân đâu rồi
    Chúng em không rõ

    Sáng nào bom Mỹ dội
    Phượng đổ ngổn ngang, mái trường tốc ngói
    Mặt bảng đen lỗ chỗ vết bom bi
    Thầy cầm súng ra đi
    Bài tập đọc dạy chúng em dang dở
    Hoa phượng
    Hoa phượng cháy một góc trời như lửa

    Năm nay thầy trở về
    Nụ cười vui vẫn nguyên vẹn như xưa
    Nhưng một bàn chân không còn nữa
    Đôi bàn chân
    In lên cổng trường những chiều giá buốt
    In lên cổng trường những đêm mưa dầm
    Dấu nạng hai bên như hai hàng lỗ đáo
    Chúng em nhận ra bàn chân thầy giáo
    Như nhận ra cái chưa hoàn hảo
    Của cả cuộc đời mình

    […]

  • Điều anh không biết

    Tác giả:

    Riêng điều ấy không bao giờ anh biết
    Có một lần em lỡ hẹn với anh
    Chiều vàng xanh nơi góc phố xanh
    Em đến gần cánh cửa xanh hé mở…

    Bên bậc cửa có một đôi guốc đỏ
    Đôi chân em sao khó bước qua
    Chỉ một bước thôi là hết cách xa
    Anh gần lắm… phía bên kia đôi guốc

    […]

  • Người đàn bà đến với đời anh sau em

    Tác giả:

    […]

    Anh của em ơi
    Em biết không thể níu giữ nữa rồi
    Khi em nhìn vào mắt anh sâu thẳm
    Em không còn giữ được ngọn lửa chính em đã thắp
    Không đâu, lời oán trách
    Dù anh đi, mang của em hạnh phúc theo mình
    Chút hi vọng vỡ tan thành đau nhức
    Kỷ niệm trĩu ngực trời đêm.
    Tình yêu ấy liệu có thể lãng quên
    Em đánh rơi tim mình vào quá khứ
    Chỉ xin gửi anh một lời nhắn nhủ
    Đừng làm đau khổ người đàn bà đến với đời anh sau em!