Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Những cánh buồm

    […]

    Cha dắt con đi dưới ánh mai hồng
    Nghe con bước, lòng vui phơi phới.
    Con bỗng lắc tay cha khẽ hỏi:
    “Cha ơi, sao xa kia chỉ thấy nước thấy trời,
    Không thấy nhà, không thấy cây, không thấy người ở đó?”
    Cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ:
    “Theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa,
    Sẽ có cây, có cửa, có nhà
    Vẫn là đất nước của ta
    Những nơi đó cha chưa hề đi đến.”

    […]

  • Đất nước (trích đoạn)

    […]

    Những người vợ nhớ chồng còn góp cho Đất Nước những núi Vọng Phu
    Cặp vợ chồng yêu nhau góp nên hòn Trống Mái
    Gót ngựa của Thánh Gióng đi qua còn trăm ao đầm để lại
    Chín mươi chín con voi góp mình dựng Đất tổ Hùng Vương
    Những con rồng nằm im góp dòng sông xanh thẳm
    Người học trò nghèo giúp cho Đất Nước mình núi Bút non Nghiên.
    Con cóc, con gà quê hương cùng góp cho Hạ Long thành thắng cảnh
    Những người dân nào đã góp tên Ông Đốc, Ông Trang, Bà Đen, Bà Điểm
    Và ở đâu trên khắp ruộng đồng gò bãi
    Chẳng mang một dáng hình, một ao ước, một lối sống ông cha
    Ôi Đất Nước sau bốn ngàn năm đi đâu ta cũng thấy
    Những cuộc đời đã hóa núi sông ta…

    […]

  • Đất ngoại ô

    […]

    Chúng tôi đi. Từ cửa ngoại ô này
    Cái vẫy tay cuối cùng của thành phố thân yêu.
    Mười lăm năm đâu phải một ngày xa
    Thằng bạn cũ đã thành đồng chí
    Đêm đêm khơi từng ngọn lửa
    Kể tôi nghe chuyện mụ lý, ông cò…
    Những tấm lòng bền bỉ
    Cứng như hòn đất chai
    Thở bằng hơi nghĩa khí
    Làm trăm nghề chỉ chừa nghề cho Mỹ
    Làm trăm thân cũng dân dã cụ Hồ
    Ơi Đất phải ra đi và Đất phải trở về
    Là gạch ngói đau thương là chiến hào căm giận
    Là Trường Sơn dựng lên ngàn bệ phóng
    Là kỳ đài xưa ta khắc một câu thề
    Giải phóng!

    […]

  • Việt Nam quê hương ta

    Việt Nam đất nước ta ơi
    Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn
    Cánh cò bay lả rập rờn
    Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều
    Quê hương biết mấy thân yêu
    Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau
    Mặt người vất vả in sâu
    Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn
    Ðất nghèo nuôi những anh hùng
    Chìm trong máu lửa lại vùng đứng lên
    Ðạp quân thù xuống đất đen
    Súng gươm vứt bỏ lại hiền như xưa.

    […]

  • Hoa trắng thôi cài trên áo tím

    Tác giả:

    […]

    Lâu quá không về thăm xóm đạo
    Không còn đứng nép ở lầu chuông
    Những khi chuông đổ anh liên tưởng
    Người cũ cầu kinh giữa thánh đường

    “Lạy Chúa con là người ngoại đạo
    Nhưng tin có Chúa ở trên cao
    Trong lòng còn giữ màu hoa trắng
    Cứu rỗi linh hồn con, Chúa ơi !”

  • Màu tím hoa sim

    Tác giả:

    Nàng có ba người anh đi bộ đội
    Những em nàng
    Có em chưa biết nói
    Khi tóc nàng xanh xanh
    Tôi người Vệ quốc quân
    xa gia đình
    Yêu nàng như tình yêu em gái
    Ngày hợp hôn
    nàng không đòi may áo mới
    Tôi mặc đồ quân nhân
    đôi giày đinh
    bết bùn đất hành quân
    Nàng cười xinh xinh
    bên anh chồng độc đáo
    Tôi ở đơn vị về
    Cưới nhau xong là đi
    Từ chiến khu xa
    Nhớ về ái ngại
    Lấy chồng thời chiến binh
    Mấy người đi trở lại
    Nhỡ khi mình không về
    thì thương
    người vợ chờ
    bé bỏng chiều quê…

    […]