Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Quán bên đường

    Tác giả:

    […]

    Tôi chợt nhớ chúng ta không nhà cửa
    Em tản cư, tôi là khách mười phương
    Biệt cố đô cùng nhau từ một thuở
    Lòng rưng rưng thương nhau quá dọc đường

    Tiền nước trả em rồi trưa nắng gắt
    Đường xa xa mờ mờ núi và mây
    Hồn khách vương vài qua sợi tóc
    Tôi thương mà em đâu có hay…

  • Giấc mơ anh lái đò

    Tác giả:

    […]

    Đồn rằng đám cưới cô to,
    Nhà trai thuê chín chiếc đò đón dâu.
    Nhà gái ăn chín nghìn cau,
    Tiền cheo, tiền cưới chừng đâu chín nghìn…
    Lang thang tôi dạm bán thuyền,
    Có người trả chín quan tiền, lại thôi!

    Buông sào cho nước sông trôi,
    Bãi đay thấp thoáng, tôi ngồi tôi mơ.
    Có người con gái đang tơ,
    Vẫy tay ý muốn sang nhờ bãi đay.
    Sao cô không gọi sáng ngày,
    Giờ thuyền tôi đã chở đầy thuyền mơ.

    Con sông nó có hai bờ,
    Tôi chưa đỗ trạng, thôi cô lại nhà.

  • Hành phương Nam

    Tác giả:

    […]

    Vẫn dám tiêu hoang cho đến hết,
    Ngày mai ra sao rồi hãy hay.
    Ngày mai xán lạn màu non nước,
    Cốt nhất làm sao tự buổi nay.

    Rẫy ruồng châu ngọc thù son phấn,
    Mắt đỏ lên rồi cứ chết ngay.
    Hỡi ơi! Nhiếp Chính mà băm mặt
    Giữa chợ ai người khóc nhận thây?

    Kinh Kha giữa chợ sầu nghiêng chén
    Ai kẻ dâng vàng kẻ biếu tay
    Mơ gì ấp Tiết thêu văn tự
    Giày cỏ, gươm cùn ta đi đây.

    […]

  • Tây Tiến

    Tác giả:

    Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
    Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi
    Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
    Mường Lát hoa về trong đêm hơi
    Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
    Heo hút cồn mây, súng ngửi trời
    Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống
    Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi
    Anh bạn dãi dầu không bước nữa
    Gục lên súng mũ bỏ quên đời!
    Chiều chiều oai linh thác gầm thét
    Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
    Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
    Mai Châu mùa em thơm nếp xôi

    […]

  • Mắt người Sơn Tây

    Tác giả:

    Em ở thành Sơn chạy giặc về
    Tôi từ chinh chiến cũng ra đi
    Cách biệt bao ngày quê Bất Bạt
    Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì

    Vừng trán em vương trời quê hương
    Mắt em dìu dịu buồn Tây Phương
    Tôi nhớ xứ Đoài mây trắng lắm
    Em có bao giờ em nhớ thương?

    Từ độ thu về hoang bóng giặc
    Điêu tàn thôi lại nối điêu tàn
    Đất đá ong khô nhiều ngấn lệ
    Em có bao giờ lệ chứa chan

    […]

  • Đêm Nghi Tàm đọc Đỗ Phủ cho vợ nghe

    Tác giả:

    […]

    Đã đi với nhân dân
    Thì thơ không thể khác
    Dân máu lệ khốn cùng
    Thơ chết áo đắp mặt!

    Chính vì thế em ơi
    Nhân loại ngàn năm qua
    Máu chảy như sông xiết
    Cũng là để cho Thơ
    Sẽ không còn phải viết
    Những Hành qua Bành Nha
    Vô gia Thuỳ Lão biệt…
    Cũng là để cho Thơ
    Sẽ không còn phải chết
    Giữa tuyết, trong đò con…
    Đắp mặt áo bông sờn.

    […]