Ném thia lia
[…]
Ước gì cầm được cô đơn
Ném thia lia để hóa buồn thành vui
[…]
Ước gì cầm được cô đơn
Ném thia lia để hóa buồn thành vui
[…]
Về miền Trung em hiểu anh hơn
Anh yêu em sao cứ run giọng nói
Đất cằn khô hoa xương rồng đỏ chói
Sao mẹ chắt chiu đến cả nụ cười
Anh làm thơ lúc mẹ tuổi năm mươi
Tóc bạc trắng, đắng cay đầy phiền lụy
Cánh cò vẫn bay trong lời ru chung thủy
Nên đi xa anh nhớ mãi quê mình.
[…]
[…]
Tan buổi học mẹ ngồi tựa cửa
Mắt trông con đứa đứa về dần
Xa xa con đã tới gần
Các con về đủ quây quần bữa ăn.
Cơm dưa muối khó khăn mới có,
Của không ngon, nhà khó cũng ngon.
Khi vui câu chuyện thêm giòn
Chồng chồng vợ vợ con con một nhà.
[…]
[…]
Bao nhiêu
Tình yêu
Phiêu lưu
Tan rã!
Bao nhiêu
Giọt lệ
Anh hùng.
Bao nhiêu
Ai oán
Não nùng.
Bao nhiêu
Sầu hận
Non sông
Trôi về
Mênh mông!
[…]
[…]
Ơi em!
Anh sẽ có em kề năm tháng sạch
Có em kề khuya sáng sạch
Kề môi ngực sạch
Kề thao tác sạch
Kề đôi sức sạch
Kề trăm tuổi sạch
Kề đời
Anh sẽ có em kề tâm lực sạch
Kề gần xa lâu lý sạch
Kề anh em bác mẹ sạch
Kề liền hoa liền đế sạch
Kề khi sương sa tuần lễ sạch
Kề nhau
Anh sẽ có em kề đôi tay sạch
Kề đôi mày sạch
Kề đôi đời sạch
Kề đôi bổn phẩn sạch
Kề đôi người sạch
Kề vai
[…]
[…]
Cha đàng ngoài, mẹ ở đàng trong
Ông đồ nho lấy cô làm nước mắm
Làng xóm cười giọng ông đồ trọ trẹ
Nhưng quý ông đồ văn vẻ giỏi giang
Bà ngoại nói: tôi trọng người chữ nghĩa
Dám gả con cho cách tỉnh, xa đàng.
[…]
Đã lâu quá anh không về gõ cửa
lồng ngực em. Trái đỏ vẫn còn nguyên
mùa xuân đến em lên đồi gọi gió
thả đam mê và buông những ưu phiền
Em mở áo cho xuân coi lồng ngực
trái tim em mảnh vườn cũ quê nhà
cành mai chiết tay ai còn in dấu
thiều quang ơi! Hoa nhớ đến xót xa
[…]
[…]
Đồi lau buồn phơ phất trong mưa
Cây sáo trúc buồn tênh còn một nửa
Bê vàng ơi, ở đâu về ăn cỏ
Cỏ mọc già ở phía trăng non.
[…]
Con trai đang lớp tám của mẹ ơi
Hãy đoạt lấy một tương lai trắng trong
Mẹ đang đẩy xe than về hướng đó.
Chiều trở mình lặng lẽ
Tiếng dế kêu thắc thỏm trước hiên nhà
Con vùi mình vào khói bếp
Cho bõ những ngày rong ruổi đi xa
[…]