Tìm em ở đâu
[…]
Sao còn bắt anh chờ đợi
Sao còn bắt em mắt buồn ngõ tối?
Vẫn biết cuộc đời không bùn lầy lội
Không là đêm ba mươi
Trăng còn bên kia thế giới
Nhưng ai có thích đợi chờ
[…]
[…]
Sao còn bắt anh chờ đợi
Sao còn bắt em mắt buồn ngõ tối?
Vẫn biết cuộc đời không bùn lầy lội
Không là đêm ba mươi
Trăng còn bên kia thế giới
Nhưng ai có thích đợi chờ
[…]
[…]
Trong công viên xưa có chiếc ghế đá
Giờ đẫm mưa chiều hay tươi nắng mai?
Ghế như ngà, bên hàng thông, em nhớ?
Ta bên nhau trên đó những ngày vui
Chiếc ghế từng nghe lá úa thở dài
Nghe đồi cỏ mùa xuân cười rực rỡ
Chia sẻ những buồn vui
Của thời em rất nhỏ
Em hãy đến tìm ở nhà thờ đỏ
Ngôi thánh đường gạch hồng như son
Nơi ta thường quanh quẩn những hoàng hôn
Tìm kỹ nhé: ngay sau cây thánh giá
Em hãy tìm về sau căn nhà cũ
Đứng bên rào mà ngó lại vườn xưa
Em nhớ nhé: dưới tàn cây trứng cá
Những trái mọng hồng trong ánh nắng sau mưa
Ở góc vườn còn một viên gạch vỡ
Nơi nảy mầm hy vọng một giàn dưa
[…]
[…]
Chú nào ngồi hiên nhà ta chiều nay
Nghe mưa Sài gòn rạt rào thơm mát
Sau một ngày nắng loá chín tầng mây
Những mái tôn mưa cười ran hạnh phúc
Chú có biết yêu thương vài nụ hồng
Đã thắm tươi trên giàn che cổng gỗ
Những giọt trong veo từ cõi vô cùng
Vỗ rộn ràng vui trên từng lá nhỏ
[…]
[…]
Em về bến gió tần ngần
Con đường mơ một bàn chân đã từng
Bờ sông ngấn nước rưng rưng
Tiếc người dưng, khóc người dưng, để mà…
Em về bến gió vợi xa
Nhòe con mắt ngóng quê nhà chân mây
Nhớ run mười ngón hao gầy
Nôn nao hơi ấm bàn tay một người…
[…]
[…]
Từ thuở anh yêu em
Trăng sao ngời trong mộng
Hằng Nga ngủ quanh thềm
Chú Cuội về ru võng…
[…]
[…]
Anh còn nợ em
Dòng xưa bến cũ
Con sông êm đềm
Anh còn nợ em
Chim về núi Nhạn
Trời mờ mưa đêm…
[…]
[…]
Nó nhìn em sảng khoái
Nó nhìn anh hồ hởi
Nó nhìn nhân loại, nó nhìn xa
Chẳng thấy chúng ta
vẫn hôn nhau say đắm.
[…]
Khi anh về cây hồng bệnh trổ bông
Bầy ong cũ cũng gầy xong nôi ổ
Anh nhìn lên lưới mây chì oan khổ
Đã vụt tan thôi chụp bủa đời nhau
Cảnh tượng quanh mình sương nhuộm chiêm bao
Từng giọt ngọc thấm hồn đào mơ ước
Em yêu dấu, hãy mở mùa gương lược
Hãy tô son điểm phấn dự hội người
Sông núi thay màu đời hết chia phôi
[…]
[…]
Niềm vui lạc nhà
Có ai nhớ người không
Hay chỉ riêng ta đếm mưa rơi trên lá
Rượu không men như nước tràn thềm đá
Chợt rùng mình biết khoảnh khắc xuân qua.
[…]
[…]
Ít bữa mai tàn rơi trước ngõ,
Nhặt giùm dăm cánh ép cho con.
Mẹ ơi! đợi lúc trời thôi gió,
Con sẽ quay về để mẹ hôn.