Trong nắng trưa
[…]
Em đến, tôi còn nhớ áo xanh,
Miệng cười: thơ sáng, mắt long lanh.
Tóc mây vắt lỏng niềm duyên dáng
Che nửa phong ba, nửa mát lành.
[…]
[…]
Em đến, tôi còn nhớ áo xanh,
Miệng cười: thơ sáng, mắt long lanh.
Tóc mây vắt lỏng niềm duyên dáng
Che nửa phong ba, nửa mát lành.
[…]
[…]
Đời vẫn chưa say tình núi bể
Mái chèo năm tháng ngại ra khơi
Một bài thơ máu trên trang lệ
Viết mãi chưa xong giữa cuộc đời.
[…]
[…]
Toa nêm lúc nhúc hồn oan khốc
Đèn bão mờ soi chẳng rõ ai
Ta gọi rụng rời ta thất lạc
Ta còn chẳng đủ nửa ta đây
Người bạn đường kia chắc chẳng ngủ
Thành tàu sao chẳng vỗ mà ca?
Mai này xô giạt về đâu nữa?
Đất lạ ơi, đừng hắt hủi ta!
Đất lạ, người ta sống thế nào?
Trong lòng có sáng những trăng sao
Có buồn bã lúc mùa trăn trở
Có xót thương người qua biển dâu?
[…]
[…]
Lưng còng một nắng hai sương
Oằn thêm nỗi nhớ niềm thương con mình
Thằng lạc địa đứa lưu linh
Nẻo quê người kiếp lục bình trôi hoang
[…]
[…]
Ngang qua cổng trường Tổng hợp
Tiêng tiếc cuộc tình Văn khoa
Em giấu sau hàng mi chớp
Ta tìm một thời chẳng ra
Ngang qua cổng trường Tổng hợp
Rưng rưng giọt nắng sẫm màu
Lá xanh chuyển mình xao xác
Tóc người sương nhuộm bể dâu
[…]
Vợ tôi
Năm nay sáu mươi tuổi rồi
Nửa thế kỷ đi qua mái đầu bạc trắng
Một đời gánh nặng khó nhọc trên vai
Tôi con suối thì đi
Em đất đai ở lại
Với túp lều con cái
[…]
[…]
Chúng tôi những người lính đã chết
Không thể bước qua ngưỡng cửa nhà mình
Và mẹ tôi nhìn buồng cau mới trổ
Không dám nghĩ về cô gái nhà bên
[…]
[…]
Ở phía trước
Con đường chướng gió
Ta đã đi không chút e dè
Những – hy – vọng – rưng – rưng – xác – lá
Chết – tưng – bừng – như – máu – hôm – qua
Ở phía trước
Ở phía trước nữa
Ai như ta?
Ai đã là ta?
Chao ôi! Đời nến sáp
Ta đấy à, hay chưa từng ta!
[…]
[…]
Tiễn nhau một bận qua bậu cửa
Tiễn nhau lần nữa trong chiêm bao
Xa ngoắt ngõ xanh bạn biến khuất
Tôi đã gói khăn ở kiếp nào.
[…]
Buổi sáng ra vườn nghe mưa kí ức
Mưa kí ức rơi như bài hát buồn
Mưa kí ức rơi vào bông cúc cũ
Mỗi cánh hoa như một oan hồn.