Bao giờ
[…]
Tôi cười tôi khóc bâng quơ
Người nghe cười khóc có ngờ chi không?
[…]
Tôi cười tôi khóc bâng quơ
Người nghe cười khóc có ngờ chi không?
Sự bình yên của ngôi nhà
Giữa trời và đất
Em từ đó bước ra
Sự bình yên của chúng ta
Như giọt mưa từ mái tranh rơi xuống
Ngôi nhà
Trời và đất
Bình yên từ đó bước ra.
[…]
Lửa phượng tắt, sen hồ tàn hết
Thì còn đây hoa sữa chín trên cành
Với hoa sữa có điều gì phải tiếc
Em – mùa thu nguyên vẹn ở trong anh…
[…]
Khi anh như ngọn gió ngả vào
Mùa
Em
Bén lửa…
Có một loài hoa
Vừa đi
Vừa nở
Em có chồng rồi
Anh ở vậy thôi
Nửa mai
Thương đứng
Nhớ ngồi
Biết loài hoa ấy
Vừa trôi
Vừa buồn
[…]
Lời chào kết bạn
Con đường bớt xa
Lời chào là hoa
Nở từ lòng tốt
[…]
[…]
Cùng em buổi sáng chia tay
Thầm mong lương thiện một ngày đón em.
[…]
Giờ con thành con người ta
Phận gái lớn rồi phải thế
Con mặc váy cưới kiêu sa
Cổ mang vòng vàng sang quý
Bố không ưa bày vẽ
Nhưng muốn ngày vui con không thua kém bạn bè…
[…]
[…]
Dẫu vẫn nhủ đời ta như xúc xắc
Mà được thua nằm trong cánh tay gieo
Sao mỗi bận chào nhau rồi người quay gót,
Ta vẫn thấy ta thêm một chút nghèo…
[…]
[…]
Ta giật mình theo những lối em qua,
Ở nơi đó mỗi viên sỏi cũng chứa đầy u uất;
Ở nơi đó những hạt mưa chẳng bao giờ nhớ mặt,
Những thói quen lầm lụi ra vào,
Và tiếng cười lạnh sắc như dao…
[…]