Độc huyền cầm
[…]
Chỉ một sợi tóc dài vương bên gối.
Tóc rụng đương xanh, dù năm tháng phai phôi.
Sợi tóc mảnh như chiếc then cửa khép ngang lối về ký ức.
(Hình như một thời ta chỉ biết nhau thôi…)
[…]
[…]
Chỉ một sợi tóc dài vương bên gối.
Tóc rụng đương xanh, dù năm tháng phai phôi.
Sợi tóc mảnh như chiếc then cửa khép ngang lối về ký ức.
(Hình như một thời ta chỉ biết nhau thôi…)
[…]
Em có chồng rồi
Ta vắng nhau
Một hôm chợt gặp giữa vườn ngâu
Em đi gót nhẹ hơn ngâu rụng
Sợ chạnh lòng ai những nỗi đau.
[…]
Tôi chờ hoa tím trôi qua
Để gởi theo tờ lịch ấy
Chắc ở nơi xa xôi nào đấy
Thời gian sẽ gặp thời gian…
[…]
Thôi nhé! Người đi cứ việc đi
Nhìn nhau lần chót nữa mà chi?
Có hồn nghệ sĩ lang thang đấy
Tiếng hát vang đường khóc biệt ly.
[…]
Ngủ ngoan em nhé, đừng buồn
Giấc mơ sẽ mở lá buồm thong dong
Anh ngồi uống cạn dòng sông
Lo em nhan sắc về không có đò
[…]
[…]
Bông cúc nhỏ nơi vườn khuya lặng lẽ
Có còn là nỗi nhớ của người chăng?
Em để lại trong tim tôi một mũi dao
Thi thoảng lại nhấn sâu thêm một chút
Tôi mang nó suốt đời,
Còn em thì không biết
Những mùa thu ướt máu vẫn đi về
[…]
[…]
Mùa xuân này em ở biên giới xa
Mâm cơm trống một khoảng nhìn của mẹ
Cha chẳng còn để ngồi nghe anh kể
Những dặm đường từng rét mướt mùa đông
Chị tần tảo, bàn tay thêm chai nẻ
Ngói đỏ hồng, gian bếp mới xây xong.
[…]
[…]
Đếm mùi khói thơm bay về từ phía khu vườn
Tuổi thơ tôi đang nướng củ mì bằng lá rụng
Như đứa trẻ bị thời gian ăn vụng
Tôi dỗi hờn mái tóc hoa râm
[…]
[…]
Con gởi buồn theo mấy gốc bần
Mấy giàn mướp khía mới đơm bông
Mấy dây bình bát dây me đất
Và đám ô rô lũ mái dầm
[…]