Chợ nghèo
[…]
Bạn mua đời được bao nhiêu
Chở đầy xe nỗi gieo neo ta về.
[…]
Bạn mua đời được bao nhiêu
Chở đầy xe nỗi gieo neo ta về.
[…]
Tôi, lòng sâu biển lên
Ngọc ngời tay sung sướng
Em, trên bờ cát êm
Bảo là viên cuội trắng.
[…]
Người phu mộ già nua hiện thân trường cửu
Tóc bạc phơ đổ bóng huyệt ban chiều
Tay run rẩy đào sâu ruột đất
Chôn lặng thầm bất hạnh tình yêu
Như ánh sáng chôn vào bóng tối
Những vì sao vỡ chết tự trời cao
Trái tim giấu những điều không thể nói
Vào đất đen người phu mộ mới đào
[…]
Nằm đây một bãi hoang sầu
Nghìn con sóng vỗ nát nhàu biển đêm
Một loài chim lạ bay lên
Bờ linh hồn nước đục lềnh tháng năm
Mắt nhìn khoảng tối mù tăm
Bàn tay dang mãi xa tầm ước mơ
Mệt nhoài bọt nước bơ vơ
Lênh đênh từ buổi biển bờ cách chia
Ngày mai rồi ngày mai kia
Cát khô bãi chát còn gì nữa đâu
Hồn thơm mùi tóc cỏ lau
Vọng trùng dương một điệu sầu mênh mang
[…]
Tôi mơ giấc mơ bình minh mang tới
Trong ánh hồng kia ham muốn nào len lỏi
Vô biên con đường ảo giác tôi đi
Vó ngựa căng hừng hực đam mê
Chấp chới tình yêu thảo nguyên hoang dại
Giường đệm của tôi là cỏ xanh, sông suối
Là bản hoan ca nối đêm với mặt trời…
[…]
[…]
Nếu anh chết em sẽ ở gần anh mãi
Mỗi chiều về sẽ đốt nén hương xanh
Nghĩa trang tím bước hoàng hôn chậm rãi
Em gục đầu và sẽ gọi tên anh.
Anh còn sống là mình còn xa cách
Vì cuộc đời hay ghét kẻ yêu nhau
Vì hạnh phúc phải xây trên nhiều thử thách
Xã hội điên cuồng, nhân loại ngợp thương đau.
[…]
[…]
Gửi cho anh viên sỏi nhỏ bên đường
Anh sẽ đọc ra trăm nghìn lối cũ
Gửi cho anh vài nhánh cỏ quê hương
Anh sẽ đọc đất trời ta đã thở
Và gửi cho anh một tờ giấy trắng
Thấm nước trời quê qua mái dột đêm mưa
Để anh đọc: Mênh mông đời lạnh vắng
Em tiếc thương hoài ấm áp gối chăn xưa…
[…]
Những sợi lông măng dễ thương và rất mềm
Mềm và dễ thương như bờ vai trần trụi của em
Bờ vai theo anh qua bao cánh đồng khói lửa
Qua bao dòng sông đạn bom
Qua bao cánh rừng khô cằn cháy xém
Ôi chiến tranh!
Chiến tranh mang niềm tin – hi vọng của anh
Một mai đất nước hòa bình
Trên chuyến tàu thống nhất Bắc – Nam
Anh còn sống trở về
Được yêu em bằng cả tấm lòng
Được làm thơ bằng cả tấm lòng
Dù tấm lòng chưa đủ
Trước cuộc đời phù phiếm xa hoa
[…]
[…]
Chuột đuổi nhau trên căn gác cũ
Mắt mèo hoang lấp lánh như sao
Gió như muốn gọi nhau thành bão
Chém vào đêm
Những nhát ngọt ngào…
Đêm như rắn
Trườn quanh co lối ngõ
Lục lọi bới tìm trong cát bụi xanh xao
Những chú dế buồn tim gặm râu nằm thao thức
Đã giấu đêm trong từng lớp cỏ nhàu…
[…]
[…]
Trả cho em kỉ niệm không màu
Với giọt mưa ngâu ướt đầm lòng một thuở
Giờ chia xa ngọn lửa
Em mang đi để thắp đỏ môi người.
Nếu muốn! Em hãy mang một nửa nụ cười
Một nửa nụ cười thơ dại
Nửa nụ cười còn lại
Một nỗi đau – tôi cầm.
[…]