Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Mưa Sài Gòn, mưa Hà Nội

    Tác giả:

    […]

    Mưa ngày nay
    Như lệ khóc phần đất quê hương tù đày
    Em ngoài ấy còn nhớ hẹn xưa miệt mài
    Giăng mắc heo may
    Sầu rơi ướt vai
    Hồn quê tê tái
    Mưa mùa thu
    Năm cửa ô sầu hắt hiu trong ngục tù
    Tủi thân nhớ bao ngày qua
    Mưa ngùi thương nhòa trên dòng sông Hồng Hà
    Liễu sầu úa thềm cũ nằm mơ hiền hòa
    Đau lòng Tháp Rùa
    Thê Húc bơ vơ
    Thành đô xác xơ

    […]

  • Một tuyên ngôn của người nghệ sĩ

    […]

    Trên trái tim ta
    Trên cát bỏng
    Trên nước trong
    Trên đá
    Trên những gương mặt người héo úa tả tơi
    Trên nỗi cô đơn thăm thẳm tuyệt vời
    Trên tro tàn khổ đau
    Trên thây ma ảo vọng
    Ngày nào đó khi ta còn sống
    Ngọn cỏ bên đường sẽ trổ xanh hơn
    Núi sẽ cao trông ngóng mỏi mòn
    Biển hùng vĩ và nhiệt cuồng bão tố
    Ta sẽ quất hồn ta thành gió
    Xua đám mây hắc ám ven đồi
    Làn khí độc trên ao hồ thối rữa
    Ta sẽ đốt óc não ta thành lửa
    Đặng đun sôi huyết mạch con người
    Mỗi giọt máu lăn như một mặt trời
    Từ rừng hoang nguyên
    Tới chân trời bất tận

    […]

  • Nhìn em, nhìn thành phố, nhìn quê hương

    Tác giả:

    […]

    Em nhìn coi
    mùa xuân đã trôi qua
    mùa hạ đã trôi qua
    mùa thu đã trôi qua
    bây giờ là mùa đông
    mùa đông ở trên vai
    mùa đông trên thành phố
    lá chết ở trên cành
    cành chết ở trên cây
    cây chết ở trên đường
    thành phố
    phải thành phố đó
    thành phố chiến xa và đại bác
    thành phố trống vắng
    quê hương trống vắng
    con giun xéo đã quằn
    anh đi ở đó
    mặt trời vẫn mọc ở phương đông
    anh vẫn đi ở đó

    mà vẫn còn yêu em.

  • Chốn tạm dung

    Tác giả:

    […]

    Tiếng Việt trong ta ngày mỗi héo
    Hồn Việt trong ta ngày mỗi khô
    Dốc mở như đời ta trước mặt
    Sương kín như đời ta hôm xưa

    Giang hồ một túi bài ca cũ
    Hát nhảm cho qua nốt tuổi già
    Qua những bình minh còn ngái ngủ
    Còn như chưa lạc mất quê ta

    Giữa đỉnh sương mù thông đáy vực
    Trên đường chênh chếch nắng mênh mang
    Trôi xuôi một mảnh hồn lưu lạc
    Ðã chán nhân gian ở cuối đường

    […]

  • Vì em tôi đã làm Sa Di

    Tác giả:

    […]

    Vì em tôi biến thành sơn tự
    Mái đỏ tường rêu. Hoa hổ ngươi
    Tình tôi là thảm xin em bước
    Rất khẽ mà nghe đất nhớ trời

    Nước mắt em trên chánh điện tình
    Nở hoa siêu độ hoá tâm kinh
    Đêm đêm tôi nhớ bàn tay cũ
    Và thấy trong kinh đủ bóng, hình

    […]

  • Trò chuyện với Thúy Kiều

    Tác giả:

    […]

    Đường ra biển có thể dài năm tháng
    Mất mát nhiều hơn, gian khổ cũng nhiều hơn
    Nhưng một điều chắc chắn phi thường
    Chúng tôi sẽ lên bờ vào một ngày nắng đẹp…
    Bạn có nghe tiếng gõ cửa cuộc đời mạnh gấp
    Vọng từ xa đang nối đến gần?
    Là thi nhân xin chớ vội gieo vần
    Dù hai chữ viết hoa Định Mệnh
    Là nhạc sĩ tài hoa chớ vội ghi lên phím
    Tiếng nhân định âm vang…
    Thuý Kiều ơi, tôi nghe rõ tiếng đàn
    Nàng đang gảy khúc nào mà bổng trầm réo rắt
    Tiếng gõ cửa cuộc đời ngày thêm dồn, thêm gấp
    Lắng nghe, lắng nghe… chính tiếng đập tay người
    Chúng ta mở cửa cuộc đời
    Và cầm lái con thuyền nhân định
    Giữa biển lớn thuyền chúng ta lướt đến
    Sáng toàn thân ánh sáng của con người!

  • Cảm khái

    Tác giả:

    […]

    Hỡi kẻ trong hình mặt xanh mày xám
    Người sắp thành tên mọi Mỹ rồi ư
    Hỡi thằng chiến binh một đời dũng cảm
    Mày lang thang đất lạ đến bao giờ

    Ôi trong ví những người dân mất nước
    Còn một oan hồn mặt mũi ngu ngơ
    Ôi trong trí mỗi anh hùng thuở trước
    Còn dậy trời lên những buổi tung cờ

  • Đói

    Tác giả:

    […]

    Tạm biệt quê hương, lê gót âm thầm
    Trên rải rác mọi nẻo dường đất nước.
    Từng gia đình dắt díu nhau lê bước
    Đi lang thang mong sống tạm qua ngày.
    Đợi lúa lên hương, bông trĩu đầu cây.
    Hơn tháng nữa sẽ hồi cư sẽ sống!
    Nhưng đau đớn hỡi ơi là ảo mộng!
    Họ ra đi, hy vọng có ngày về!
    Nhưng chẳng bao giờ về nữa, hỡi người quê.
    Dần lả gục khắp đầu đường xó chợ!

    […]

  • Di ngôn của một người mãi mãi Việt Nam

    Tác giả:

    Nếu xác tôi tan trong cát bụi
    xin cho tôi biến thành
    cát bụi Việt Nam
    Nếu hồn tôi lạc lõng thiên đàng
    bơ vơ địa ngục
    xin cho tôi hóa kiếp
    cầm thú
    côn trùng
    thảo mộc Việt Nam
    Đừng bắt tội tôi
    đầu thai công dân Mỹ
    công dân Pháp
    công dân Anh
    Tôi hãnh diện đã làm người Việt Nam
    vẫn hãnh diện
    đến phút giây tôi nhắm mắt…