Thầm lặng
Người xưa đã chết bao giờ
Mà sao sông cũ con đò không đưa
Nói gì với lá thu mưa
Với đêm, đêm tối, với trưa, trưa chiều
Người xưa đã chết bao giờ
Mà sao sông cũ con đò không đưa
Nói gì với lá thu mưa
Với đêm, đêm tối, với trưa, trưa chiều
[…]
Rừng phong u uẩn nằm im tiếng
Chiều phả hơi sương lạnh nỗi nhà
Việt Điểu Cành Nam ôi cách trở
Ngựa Hồ còn hí Bắc Phong xa
Mai này trong chuyến tàu thiên cổ
Nếu có người thương tiếc tiễn đưa
Xin hãy rắc thêm vào huyệt mộ
Chút tình hệ lụy núi sông xưa.
Cuộc tình như lá mong manh
Anh vào giông bão mù tăm hơi người
Em thành cổ tích xa xôi
Nghe mưa từ chỗ ai ngồi hôm qua
[…]
Những gốc cam già lặng im không nói
Như lòng anh xếp kín chuyện quay về
Bởi anh biết mai đây đời lửa đạn
Sóng nghìn trùng vồ vập cuốn chân đê
Từ hiên nhỏ nhìn ra con sông rộng
Dáng núi chiều hùng vĩ chắn chân mây
Thuyền ai thấp thoáng đi về phía ấy
Mà vang rền giọng hát cuối trời Tây
[…]
Nén đau thương gắp chùm bông bí
Ăn đi con để kịp lên đường
Dẫu vườn xưa có thành hoang phế
Cũng xin về dựng lại quê hương
[…]
Về làng qua một dòng sông
Gặp thầy…. “còn nhớ con không hở thầy?”
Ngập ngừng cuống quýt xòe tay
Sạch thơm mười ngón lòng đầy tiếng chim.
Ta về làm khách cha ta
Người tóc bạc lại hầu trà tóc xanh
Bếp nghèo khói lượn vòng quanh
Má loay hoay nấu nồi canh cá đồng
Một chiều có cả mùa đông
Tiếng cười như thể có dòng lệ pha.
[…]
[…]
Anh vẫn tưởng đầu đường thương xó chợ
Ai có ngờ xó chợ cũng thương nhau
[…]
[…]
may ra năm nay không lũ lụt
em bảo ở nhà máy thảm len
người ta bán những đoạn len thừa
em sẽ mua tháo ra nối lại
đan cho anh và con
mỗi người một chiếc áo
những tấm thảm vốn để trải nhà
nhưng không sao
chúng ta gỡ ra và nối lại
bao khó khăn của những tháng năm này
bởi nếu không có áo ấm và niềm vui
cho con chúng ta, con của mọi người
những lời nói hay ho vô ích hết
[…]
[…]
Năm mười tám tuổi ta ngây ngất
Yêu một dòng sông những chuyến đò
Trưa trên Văn Thánh thơm mùi gỗ
Anh chẳng cho lòng chút đắn đo
Em, xóm Bao Vinh đường lót gạch
Hương chiều thoang thoảng mấy hàng cau
Anh theo gió thẳng lên An Cựu
Em đuổi hồn mình xuống Bãi Dâu
[…]