Chưa biết bao giờ về
Anh đi ngày quốc nạn
Sông Hồng chưa hết đau
Nước mất dân xứ Bắc
Dắt nhau vào Cà Mau
Trường Sơn hai khúc máu
Vĩ tuyến một sông sầu
Thương mùa thu tháng tám
Non nước lạc về đâu.
[…]
Anh đi ngày quốc nạn
Sông Hồng chưa hết đau
Nước mất dân xứ Bắc
Dắt nhau vào Cà Mau
Trường Sơn hai khúc máu
Vĩ tuyến một sông sầu
Thương mùa thu tháng tám
Non nước lạc về đâu.
[…]
[…]
Đây Hà Nội!
Trời mưa tuôn rả rích
Bê bết bùn lầy, nước đọng nhớp nhơ
Đèn nê-ông tỏa ánh điện xanh mờ
Nhạc cuồng loạn
Gót giầy đinh lắc ván
Một và hai, trăm ngàn
Rồi đến vạn
Đèn nhạt, đèn xanh, đèn tím đèn vàng
Nhạc điên cuồng vẫn réo rắt reo vang
Mầu biến đổi là lòng người biến đổi
Mập mờ và yếu đuối
Hiện dần trong bóng tối
Có bóng người con gái miền quê
Khăn yếm bỏ đi rồi
Làn tóc xoăn xoăn
Đỏ mọng đôi môi
Chiều thứ bẩy
Giầy đinh vang hè phố
[…]
Sáng nay anh thấy mộng rất đầy
Mộng về theo những cánh me bay
Bay từ vai quên sang vai nhớ
Xanh cả hồn anh bé có hay?
Sáng nay anh thấy hai sao mai
Một trong mắt bé một trên trời
Tim vui anh thốt lên thành tiếng
Chợt thấy tình cười trong miệng ai
[…]
[…]
Nhịp đổi bâng khuâng, nhạc chậm dần
Ý sầu nhắc nhở chuyện ly tan.
Rưng rưng kỷ niệm chùng âm độ
Bão nổi, mây chìm giọng cố nhân
Đèn bỗng thay màu. Nhạc bỗng ngưng
Hững hờ đêm tối bức màn buông.
Em theo tiếng hát vào hư mộng
Ngơ ngác mình tôi giữa hí trường.
[…]
Chấp nhận hai đời trong một kiếp
đành theo giông bão phũ phàng đưa
đầu thai lần nữa trên trần thế
kéo nốt trăm năm kiếp sống nhờ !
Đổi ngược họ tên cha mẹ đặt
tập làm con trẻ nói ngu ngơ
vùi sâu dĩ vãng vào tro bụi
thân phận không bằng đứa mãng phu!
Canh bạc chưa chơi mà hết vốn
cờ còn nước đánh phải đành thua
Muốn rơi nước mắt khi tàn mộng
Nghĩ đắt vô cùng giá Tự Do!
[…]
[…]
Xe ngựa chiều nay ngập thị thành
Chiều nay nàng bắt được giời xanh
Đọc xong bảy chữ thì thương lắm:
“Vạn lý tương tư, vũ trụ tình”.
[…]
Ở mãi kinh kỳ với bút nghiên
Đêm đêm quán trọ thức thi đèn
Xót xa một buổi soi gương cũ
Thấy lệch bao nhiêu mặt chữ điền
Chẳng đợi mà xuân vẫn cứ sang
Phồn hoa thôi hết mộng huy hoàng
Sớm nay sực tỉnh sầu đô thị
Tôi đã về đây rất vội vàng
[…]
Anh đứng lặng trước giòng sông số phận
Chuyến đò hoa quay mũi tự bao giờ
Bến nước cuối cùng rải đầy mảnh vỡ
Chiếc chén ngà đong nước mắt ngày xưa
[…]
Thế kỷ chúng tôi chót buồn trong mắt
Dăm bảy nụ cười không đủ xóa ưu tư
Tay quờ quạng cầm tay vài tiếng hát
Lúc xòe ra chẳng có một âm thừa.
Cửa địa ngục ở hai bên lồng ngực
Phải vác theo trăm tuổi đường dài
Nên có gửi cho ai vài giọng nói
Cũng nghe buồn da diết chạy trên môi.
[…]
[…]
Sầu nghiêng mái quán mưa tong tả
Chén ứa men lành lạnh ngón tay
Ôn lại những ngày mưa gió cũ
Những chiều quán trọ, những đêm say
Người quen nhắc lại từng tên một
Kể lại từng nơi đặt dấu giày
Trôi dạt dám mong gì vấn vít
Sòng đời thua nhẵn cả thơ ngây
Tỉ tê gợi tới niềm tâm sự
Cúi mặt soi gương chén rượu đầy
Bốn mắt nhuộm chung màu lữ thứ
Đôi lòng hòa một vị chua cay
[…]