Mãi mãi
[…]
Say lên em, và đừng chối từ nhau
Cho thần phách hôn mê, xác bừng đuốc lửa
Cho xiêu đổ không gian, lụi tàn ngày bữa
Tình tháng năm cầm chỉ phút giây thôi…
Dù ngày mai dù phải sớm chia phôi
Đời lãng tử thêm một ngày tuyệt mỹ.
[…]
Say lên em, và đừng chối từ nhau
Cho thần phách hôn mê, xác bừng đuốc lửa
Cho xiêu đổ không gian, lụi tàn ngày bữa
Tình tháng năm cầm chỉ phút giây thôi…
Dù ngày mai dù phải sớm chia phôi
Đời lãng tử thêm một ngày tuyệt mỹ.
[…]
Đem hy vọng bao la
Chất mãi bao năm lòng chật chội
Tóc bỗng thay màu, tiếng nói lạ tai
Lẽ sống giản đơn trói chặt hình hài
Những giây phút cho hồn mơ cũng hiếm
Dần tan vỡ dăm lâu đài đáy biển
Mãi mờ xa hải đảo bóng dừa xanh
Ta cũng buồn, nhưng nhìn bạn chung quanh
Nên muốn khóc nhưng rồi không dám khóc
[…]
[…]
Anh chạy nhịp hai qua cách trở
Mắt bừng
Thống nhất tự do
Ngoài xa thành phố
Bánh xe lăn nhịp ba
Áo màu xanh hớn hở
Nhát búa gõ
Long máy quay
Cửa nhà thi nhau lớn
Nhịp ba nhịp ba nhịp ba
Tình yêu tự do mãi mãi
Sóng bồi phù sa
Ruộng lúa trổ hoa
Núi cao uốn cây rừng
Nhịp ba nhịp ba nhịp ba
[…]
Hãy cho anh khóc bằng mắt em
Những cuộc tình duyên Budapest
Anh một trái tim em một trái tim
Chúng kéo đầy đường chiến xa đại bác
Hãy cho anh giận bằng ngực em
Như chúng bắn lửa thép vào
Môi son họng súng
Mỗi ngã tư mặt anh là hàng rào
[…]
[…]
Bây giờ ta chẳng còn duyên
Em không còn trẻ, trời nghiêng sang chiều
Nắng khô, cái gió cũng nghèo
Hai ta, hai trái tim yêu lỡ mùa
Bây giờ ngồi ngắm cơn mưa
Lòng ta còn lạnh bốn mùa không em
[…]
Có thể nào anh lại sẽ ngẩn ngơ
Ba mươi năm có ít đâu, ba mươi năm quá ngắn
Con cái, cửa nhà, đồng tiền tất bật
Tiếng nước chảy trong nhà, chim khách hót ngoài sân…
Nồng ấm nhích lên, cực khổ xa dần
Anh quen có em như quen vào cánh cửa
Đóng lại lúc anh đi, khi anh về rộng mở
Xao xuyến thanh bình, yên ả lúc xô nghiêng
[…]
[…]
Hồn lau bạc cũng trở mình thao thức
Nghe xương cốt của ngàn năm vẫn nhức
Trắng im lìm như cát trắng, hư không!
Sau những tưởng tháng năm hào phóng lắm
Anh cay đắng chạm lộc vừng lấm thấm
Em cô đơn ngao ngát dây bìm…
Em vừa đến đã về sao
Không cho anh nói câu nào thật ư?
Này em, em hãy từ từ
Nói xem như thế là như thế nào?
[…]
[…]
Biển dẫu trong tầm tay
Biển vẫn ngoài tầm mắt
Bãi bờ ơi, mất hút cánh buồm rồi
Em còn đó hay đã ngoài xa khuất
Chiếc vỏ ốc bảy màu mới đó, thốt nhiên rơi…
Cứ ước muốn, em ơi, ngày tóc ta bạc xóa
Lồng ngực này vỡ tung đôi cánh trắng thần tiên
Trái tim nhỏ suốt đời vương nợ biển
Hóa chim hải âu lành vỗ gió hướng vô biên.
Em khóc lệ dồn trong đáy tim
Mắt xanh ươm kín mộng đang mềm
Lửng lơ mây cuốn xa vời vợi
Chiếc lá thu vàng lạc cuối hiên…
Anh gọi hoàng hôn vào bờ vai
Đâu đây vang nhẹ tiếng thở dài
Long lanh máu rỏ thành âm hưởng
Của cả cuộc tình sắp nhạt phai…
[…]