Trong lời mẹ hát
[…]
Thời gian chạy qua tóc mẹ
Một màu trắng đến nôn nao
Lưng mẹ cứ còng dần xuống
Cho con ngày một thêm cao
Mẹ ơi trong lời mẹ hát
Có cả cuộc đời hiện ra
Lời ru chắp con đôi cánh
Lớn rồi con sẽ bay xa
[…]
Thời gian chạy qua tóc mẹ
Một màu trắng đến nôn nao
Lưng mẹ cứ còng dần xuống
Cho con ngày một thêm cao
Mẹ ơi trong lời mẹ hát
Có cả cuộc đời hiện ra
Lời ru chắp con đôi cánh
Lớn rồi con sẽ bay xa
Đêm dài chưa qua hết
Thì mẹ đã dậy rồi
Ngọn lửa hồng cửa bếp
Mẹ nhen trước mặt trời
Những vì sao xa xôi
Run trong làn sương sớm
Đã có bình nước ấm
Ủ chờ con trên bàn
Có nắng trời tỏa lan
Khi con bừng tỉnh giấc
Làm sao con biết được
Ngày bắt đầu từ đâu?
[…]
Lòng vẫn tưởng trong ngày ta trở lại
Dưới hiên xưa mẹ ngồi đợi ta về
Đám mây cũ sau nhà bay lặng lẽ
Cụm khói chiều quanh quẩn dưới trời quê
Con sông nhỏ bến đò xưa thơ ấu
Hàng dừa cao lồng lộng trước sân nhà
Nắng vàng rụng trên cánh đồng cỏ biếc
Bếp lửa hồng ấm lại những ngày qua
[…]
[…]
Mùa thu ơi đẹp vừa thôi
Giăng chi khoảng cách giữa đời và mơ
Đời càng nhiều nỗi ưu tư
Người càng đơn lẻ trước thu tuyệt vời
Mắt em một chấm sao trời
Giọt cười ẩn hiện rạng ngời trong mơ
Rối lòng đã tự bao giờ
Làm sao dứt được sợi tơ vô tình
Trời cho em có cái nhìn
Sắc như dao cứa vào tim của người
Lại thêm một nét môi cười
Người dưng bỗng thấy thành người thân ta
[…]
[…]
Đường tôi đi có khói hoàng hôn
Quyện trong mưa bấc sắt se buồn
Có phải me tôi bên bếp cũ
Đốt lò sưởi lạnh cuối mùa đông
Ai thổi vào hồn tôi khúc nhạc
Ngàn năm réo gọi kiếp đời tôi
Nơi đây có kẻ tìm non nước
Lang thang bên những mộ bia người
Ai bắn vào hồn tôi trái nổ
Đứt từng mạch máu nát tim tôi
Vỡ vỡ chiều nay tôi sắp vỡ
Chiến tranh chiến tranh bao giờ thôi
[…]
Chi lạ rứa, người cứ làm tui ngại,
Biết sông sâu hay cạn giữa tình đời?
Bên ni bờ vẫn trong trắng chơi vơi,
Mà bên nớ trầm ngâm mô có kể.
Không muốn khóc, nhưng cứ từng ngấn lệ,
Đọng làn mi ấp ủ mối tâm tình.
Bên ni bờ hoa thắm bớt tươi xanh,
Mà bên nớ huy hoàng và lộng lẫy.
Muốn lên thuyền mặc sóng cuồng xô đẩy,
Nhưng thân đau nên chẳng dám đánh liều.
Đau chi mô có lẽ hận cô liêu,
Mà chi lạ rứa hè, ai hiểu nỗi!
[…]
[…]
Trời thì xanh như rút ruột mà xanh
Cây cứ biếc như vặn mình mà biếc
Mặt trời tỏa như trái tim nồng nhiệt
Trong cái chiều nhân nghĩa đến sâu xa.
[…]
Nữ sinh Đồng Khánh ngày xưa
Xui hoàng hôn tím trang thơ học trò
Nữ sinh Đồng Khánh qua đò
Xui dòng Hương cất giọng hò xa xôi
Nữ sinh Đồng Khánh dạo chơi
Phấn thông vàng rải ngát trời Thiên An
[…]
[…]
Cây dừa trên bến sông xưa
Trải bao mưa nắng vẫn chờ đợi anh.