Bà già tắm
[…]
Bà già tắm suốt đêm dài
Trăng rùng mình gởi tà cài gốc mây
Bà già tắm tới đầu mai
Bình minh sương muối xuống vài thiết tha
[…]
[…]
Bà già tắm suốt đêm dài
Trăng rùng mình gởi tà cài gốc mây
Bà già tắm tới đầu mai
Bình minh sương muối xuống vài thiết tha
[…]
[…]
Ngày xưa có hai người
Anh Kỷ, em là Ất
Xảy khi cha mẹ mất
Vội chẳng kịp trối trăng
Chỉ dặn hai con rằng
Cơ nghiệp cùng chung hưởng
Kỷ cậy mình là trưởng
Lại vốn tính tham lam
Chẳng thương xót gì em
Cả gia tài chiếm hết
Nào tường hoa, cây mít
Nào ao cá, nhà lim…
Chỉ chia cho người em
Một mảnh vườn nhỏ bé
Trơ trọi một cây khế
Xa tít tận cuối làng
[…]
Hà Nội cơ hồ loạn tiếng ve
Nắng dâng làm lụt cả trưa hè
Năm xưa một buổi đang mưa lụt
Tôi tiễn chân người sang biệt ly
Từ buổi về đây sầu lại sầu
Người xa vời quá, ai thương đâu!
Tôi đi ngửa mặt trên hè vắng
Xem những cành cây nó cưới nhau
[…]
[…]
Chân trời mộng mị vàng pha
Mùa Phương Lan giậy bên tà dương buông
Vói tay sầu khổ hao mòn
Đầu nghiêng rũ tóc miệng tròn thơ ngây
Chiêm bao dần rộng phai ngày
Liễu in dòng rụng thu đầy hồ phơi
Hào hoa tiếng lạnh trong lời
Về trong vân thạch em ngồi vén xiêm
Biết em từ độ
Quen em từ hồi
Xa em từ thuở
Trăng còn thôi nôi
Rồi trăng sẽ lớn
Rồi anh sẽ già
Riêng em trẻ mãi
Tuổi nào mười ba
[…]
[…]
Một hai ba bốn năm và
Trời ơi có nhớ hẻm nhà hồng nhan?
[…]
Tôi sợ trong guồng quay vội vàng trôi
Tôi lướt qua tôi cằn khô nỗi nhớ
Trái tim có còn bâng khuâng trăn trở
Giọt mưa buồn nức nở vỡ tan đêm.
Tôi trở về tôi như ngày hồn nhiên
Yêu thương hơn mỗi chiều vàng nắng
Trải dịu lòng từ những điều sâu lắng
Cất giữ khoảng trời nơi ấy bình yên!
[…]
Em phiền mộng bờ thanh thiên kim hải
Anh sẽ đặt tên em là con gái
Khắp bốn bề thiên hạ rủ nhau thưa
Em là em con gái tuổi đương vừa
[…]
lão già cưỡi con ngựa già
trắng phau lừng lững bay qua ngọn đồi
ngọn đồi, người, ngựa cùng trôi
chao ơi ta thấy cuộc đời quá mau
Chẳng khốn gì hơn cái nợ chồng
Thà rằng bạn quách với sư xong!
Một thằng trọc tuếch ngồi khua mõ,
Hai ả tròn xoe đứng múa bông.
Thấp thoáng bên đèn lên bóng cậu
Thướt tha dưới án nguýt sư ông.
Chị em thủ thỉ đêm thanh vắng:
“Chẳng sướng gì hơn lúc thượng đồng!”