[…]
Em hé cành cây xanh cánh cửa bước vào trong cõi ấy bờ xa gió rộng chạy dài. Em khóc cho người nghe thổn thức sau khi cười cho thật sung sướng người nghe. Miệng em và. Trái anh đào lắt lay suối trong soi suốt một sớm mai tiên nữ đi về gót vang lồng lộng em ồ em ! ta định nói hai tay năm ngón một lời man dại yêu thương
Kết vòng múa quanh vừng thu với cành rơi loã xoã ngang đầu vai em mở ngực đợi chờ đã đến phút rồi giây giờ xem vĩnh viễn xanh như trời như đất đỏ cây xanh
Em hé cành cong xuống nghe bàn tay động vỡ sương băng nói nhỏ nghe chừng như hơi thở môi cười kia răng mở mai sau cùng chúng bạn thưa rằng