Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Chế Lan Viên


  • Bình đựng lệ


    […]

    Tôi từ xứ lắm bom
    Giáp mặt nghìn lần cùng cái chết
    Đứng trước chiếc bình con
    Vẫn cứ bàng hoàng
    Ồ! Ta đã nghe rao giảng về hư vô
    Tro tàn, gió rét.
    Ăn miếng buồn trong thơ
    Uống nỗi đau ở triết,
    Ờ, thế mà chả có gì mất hết
    Chiếc bình kia vẫn còn
    Vỏ ốc hóa vôi
    Rễ cây bám bình hóa thạch
    Nét hoa văn vẫn cười.

    […]

  • Cờ lau Đinh Bộ Lĩnh


    Tôi chỉ là nhà thơ cưỡi trâu
    Đánh trận giặc cờ lau
    Thế mà không đâu
    Gặp Thập nhị sứ quân đầu rừng cuối quận
    Thành ra người dẹp loạn
    Rồi làm tướng, làm vua
    Lắm chuyện nhức đầu
    Cho tôi về với cành lau
    Vàng vọ

    […]

  • Một người thường


    […]

    Còn ta à! Thì bận vì dạ hội, liên hoan…
    Tình ca, hội thảo…
    Bao nhiêu điều láo nháo chúng ta quên
    Quên rằng giờ chiến thắng mười năm
    Anh ta vẫn khổ
    Con vào trường không có chỗ
    Đến bệnh viện không tiền
    Ra đường không ai nhớ
    Về làng người ta quên.

  • Trên đường về


    Một ngày biếc thị thành ta rời bỏ
    Quay về xem non nước giống dân Hời:
    ………………………………………….. …….
    ………………………………………….. …….

    Đây, những Tháp gầy mòn vì mong đợi
    Những đền xưa đổ nát dưới Thời Gian
    Những sông vắng lê mình trong bóng tối
    Những tượng Chàm lở lói rỉ rên than.

    […]

  • Con cò


    I
    Con cò bế trên tay
    Con chưa biết con cò
    Nhưng trong lời mẹ hát
    Có cánh cò đang bay:
    “Con cò bay la
    Con cò bay lả
    Con cò Cổng Phủ,
    Con cò Đồng Đăng…”
    Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn,
    Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ.

    […]

  • Xuân


    Tôi có chờ đâu, có đợi đâu,
    Ðem chi xuân lại gợi thêm sầu ?
    Với tôi, tất cả như vô nghĩa,
    Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau!

    Ai đâu trở lại mùa thu trước ?
    Nhặt lấy cho tôi những lá vàng,
    Với của hoa tươi, muôn cánh rã,
    Về đây đem chắn nẻo xuân sang.

    […]

  • Chia


    Em đi về phía ấy
    Anh chia cho nỗi buồn
    Chia cho cơn mưa nhỏ
    Và nắng quái chiều hôm

    Một cái hôn ban sáng
    Thành cơn mưa buổi chiều
    Chia cho cơn mưa ấy
    Ðể xa rồi em yêu.

    Tia nắng ấm gần nhau
    Xa nhau thành nắng quái
    Chia làm gì nắng ấy
    Ðể xa rồi em đau.