Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Đào Phong Lan


  • Day dứt


    Lạy trời,
    Đừng để nhau đau
    Mài chi một lưỡi dao cau sắc rồi?
    Miếng trầu
    không vỏ
    chẳng vôi
    Cầm tay lơ đễnh đánh rơi góc vườn

    Trăng lên lạnh nhạt cuối đường
    Ta đi vơ vất không phương trở về
    Cỏ đâm nát ngực bờ đê
    Dòng sông chảy bởi lời thề bâng quơ …

    Hình như …
    trời định đổ mưa ?
    Hay trời cũng chỉ dối lừa nhau thôi ???

  • Tự khúc


    Nỗi buồn thì ngồi lại
    Niềm vui đành bỏ đi
    Trăng tàn qua kẽ lá
    Rụng ướt khu vườn khuya

    Đã bảo mình đừng nhớ
    Lại sợ người sẽ quên
    Những chiều qua phố cũ
    Chợt nghe mình gọi tên

    Vài dòng thư thủa trước
    Hóa kỷ vật bây giờ
    Kỷ niệm mềm như lụa
    Choàng lên thời gian qua

    Ta bồng bềnh trên phố
    Điếu thuốc lần đầu tiên
    Niềm vui thì đã cũ
    Nỗi buồn còn mới nguyên …

  • Khoảng cách


    Em không còn nhận ra anh
    Của một thời yêu dấu nữa!
    Con ve lột xác trên cành
    Bay đi. Chỉ còn vỏ cũ.

    Tháng năm thì đâu lần lữa
    Chiều nay gió lại về trời
    Triền sông la đà áo cỏ
    Lung liêng những ánh mặt người.

    Lá vẫn buông mình trên đất
    Khép hờ như những cánh môi
    Gió vô tình ngang qua mất
    Lời yêu tan tác tơi bời…