Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Đỗ Trung Quân


  • Đã không còn một điều bí mật…


    […]

    Chẳng ai biết vì sao bà cụ ấy
    thường xuyên cắp nón đi tìm
    thằng con đã tóc râu chớm bạc
    đơn giản lắm!
    đêm qua nghe ai bảo tôi say xỉn không về nhà
    đêm qua trời Sài Gòn trở gió…
    người mẹ ấy hôm sau run rẩy đi tìm
    rụt rè hỏi nhỏ:
    – Con có bị ốm không?
    mẹ già rồi lẩn thẩn
    đừng mắng mẹ nghe con…

    Thú thật ngày xưa…
    tôi gắt mẹ một lần.

  • Mẹ


    […]

    Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
    Sống tự do như một cánh chim bằng
    Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
    Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?

    […]

    Hôm nay…
    anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
    ngã nón đứng chào xe tang qua phố
    ai mất mẹ?
    sao lòng anh hoảng sợ
    tiếng khóc kia bao lâu nữa
    của mình?
    Bài thơ này xin thắp một bình minh
    trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
    bài thơ như một nụ hồng
    Con cài sẵn cho tháng ngày
    sẽ tới!

  • Có một chiều tháng năm


    […]

    Cuộc sống cho ta nhiều quên, nhớ, vui, buồn
    Thầy học cũ mười năm không lầm được
    Thầy học cũ ngồi kia giấu mình sau tủ thuốc
    Giấu mình sau hoa phượng rụng buồn tênh
    biết nói gì?
    những người thầy chối từ bục giảng
    Chối từ những bài giảng dạy con người đứng thẳng
    dạy yêu anh em – đất nước – xóm giềng
    Đứa học trò vào đời với trăm nghìn giông bão
    Bài học ngày xưa vẫn nhớ mãi không quên

    […]

  • Chút tình đầu


    Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng
    Em chở mùa hè của tôi đi đâu?
    Chùm phượng vĩ em cầm là tuổi tôi mười tám
    Thuở chẳng ai hay thầm lặng – mối tình đầu

    Mối tình đầu của tôi có gì?
    Chỉ một cơn mưa bay ngoài cửa lớp
    Là áo người trắng cả giấc ngủ mê
    Là bài thơ cứ còn hoài trong cặp
    Giữa giờ chơi mang đến lại… mang về.

    […]