Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Du Tử Lê


  • Trong tay Thánh Nữ có đời tôi


    Hỏi Chúa đi rồi em sẽ hay
    Tôi buồn như phố cũ mưa bay
    Bàn chân từng ngón ngưng không thở
    Lạc mất đường đi tận dấu bày

    Hỏi nắng đi rồi em sẽ hay
    Tôi gầy như phiến lá trên cây
    Gió khuya thôi rớt ngàn tâm sự
    Thiên đường tôi là người hay ai

    Sông chẳng thể không trôi về biển lớn
    Người bên bờ buông tóc thả cho mây
    Nên suốt kiếp tôi vẫn là đứa trẻ
    Buồn vui theo chiếc kẹo ở tay người

    […]

  • K. Khúc riêng chàng


    tôi xa người như xa núi sông
    em bên kia suối? – bên kia rừng
    em bên kia nắng? – bên kia gió
    tôi một dòng sương, lên, mênh mông

    tôi xa người như xa biển đông
    chiều lên lênh láng chiều, giăng hàng
    những cây ghi dấu ngày em đến
    đã chết từ đêm mưa không sang

    tôi xa người xa đôi môi tham
    em biết: rồi em như chim ngàn
    thôi còn khua động làm chi nữa
    hồn tôi vốn đã là tro than

    […]

  • Đêm nhớ trăng Sài Gòn


    đêm về theo vết xe lăn
    tôi trăng viễn xứ hồn thanh niên vàng
    tìm tôi đèn thắp hai hàng
    lạc nhau cuối phố sương quàng cổ cây
    ngỡ hồn tu xứ mưa bay
    tôi chiêng, trống gọi mỗi ngày mỗi xa
    đêm về trên bánh xe qua
    nhớ em Xa Lộ, nhớ nhà Hàng Xanh
    nhớ em kim chỉ khíu tình
    trưa ngoan lớp học chiều lành khóm tre
    nhớ mưa buồn khắp Thị Nghè
    nắng Trương Minh Giảng lá hè Tự Do

    […]

  • Khi người về


    Người về đâu không người không về đâu
    Chiều chưa mưa nên chiều chưa thay màu
    Tôi cây me đứng run từng lá
    Lá đã vàng rồi tôi đã vàng theo

    Tình người say không tình người không say
    Đêm sắp sang nên đêm sắp ùa đầy
    Hồn tôi ngủ sớm trong tay áo
    Tay áo người bay hương ngất ngây

    Người yêu ai không người không yêu ai
    Lời tôi van xin lời tôi trải dài
    Trên trang nhật ký tôi than trách
    Tôi trách than người không tôi trách than ai

    […]

  • Phúc âm nàng


    […]

    kẻ phán xét trong nàng
    bảo chiều nay bão lớn
    và ngày mai hãy thả chim câu
    (những con bồ câu của thánh Nô – Ê trong sáng thế ký)
    để cho chúng bay đi
    đem tin về
    trời sẽ trong xanh vào những ngày kế tiếp
    tôi theo nàng rời tàu
    bước lên bờ đất thịt
    hãy tin, hãy tin
    cuối cùng rồi chúng ta cũng có những bình minh êm ả
    những ngày vàng sau quá đỗi đau thương

    […]

  • Mai sau soi thấy vết thương tôi còn


    Gọi tôi tiếng gọi bồi hồi
    đêm, mưa góc phố, người ngồi ghế, khuya
    Vầng trăng, tôi, cũ, chia lìa
    Em đi cuối sớm, ai về đầu hôm?
    Gọi tôi, tiếng gọi ai, buồn
    Nhân gian thăm thẳm, ngọn, nguồn cũng xa
    Người về cây, cỏ tháng ba
    Hồn tôi tháng bảy mưa sa đầm, đầm
    Gọi tôi, tiếng gọi tiêu, trầm
    Trái tim nhật, nguyệt, mái hồn tử, sinh
    Núi sông đốm lửa cuối ghềnh
    Cõi âm: ký ức; cõi trần: lát dao
    Gọi tôi tiếng gọi rầu, rầu
    Ngưạ trong tuyệt lộ, chim đầu ải, sương
    Người còn giữ được mảnh gương?
    Mai sau soi thấy vết thương tôi, còn.

  • Bài nhân gian thứ nhất


    Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
    đôi mắt người hồ như biển đông
    có mưa-tôi-cũ về ngang đó
    tự buổi thiên đàng chưa lập xong

    Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
    mái tóc người hồ như rừng cây
    có mấy che lối về cho lá
    và những con đường thật riêng tây

    Ở chỗ nhân gian không thể hiểu
    tôi có người hồ như vết thương
    có đêm ngó xuống bàn tay lạnh
    và chỗ em ngồi đã bỏ không

    […]

  • Ai nhớ ngàn năm một ngón tay


    Tháng tư tôi đến rừng chưa thức
    Mưa vẫn chờ tôi ở cuối khuya
    Có môi chưa nói lời chia biệt
    Và mắt chưa buồn như mộ bia

    Tháng tư nao nức chiều quên tắt
    Chim bảo cây cành hãy lắng nghe
    Bước chân ai dưới tàng phong ốm
    Mà tiếng giày rơi như suối reo

    Tháng tư khao khát, đêm, vô tận
    Tôi với người riêng một góc trời
    Làm sao anh biết trăng không lạnh
    Và cánh chim nào sẽ bỏ tôi

    [….]