Nhà thơ Khổng Văn Đương sinh ngày 13 tháng 12 năm 1945 tại xã Tứ Xã, huyện Lâm Thao, tỉnh Phú Thọ. Ông là kỹ sư hóa dược, có thời gian tu nghiệp tại thành phố Bucharest thuộc Romania từ năm 1965 đến năm 1971.
Vào năm 1965, sau khi tốt nghiệp cấp ba phổ thông Khổng Văn Đương được Bộ Giáo dục chọn sang Romania học chương trình đại học tại Trường đại học Bách khoa Georges Dej Bucarest. Trong thời gian học tại đây, vào năm 1967, ông quen và yêu Valentina, cô gái 17 tuổi, học sinh lớp 12 trường Trung học Cristina (Brasov).
Vào thời điểm đó, cuộc chiến tranh chống Mỹ tại Việt Nam đang ác liệt nên việc yêu đương của bất du học sinh Việt Nam nào với người bản xứ đều không được Ban chấp hành Đoàn và tổ chức sinh viên tại Romania chấp nhận. Ý thức về điều đó và lo sợ bị trục xuất về nước, nhà thơ đã chia tay với Valentina. Sau nửa tháng, nhà thơ nhận được một lá thư của Valentina, với những lời lẽ hết sức bi thiết và oán hận. Xúc động trước tình cảm chân thành, tha thiết này, ông đã viết bài thơ Em đi tìm anh trên bán đảo Bancăng.
Sau này mối quan hệ của hai người bị tổ chức phát hiện, Khổng Văn Đương bị khai trừ ra khỏi Đoàn, Valentina phát điên, và mọi sự đều đổ vỡ tan tành. Tập thơ ông viết tặng Valentina bị đánh giá là có màu sắc xấu và bị tịch thu. Bài thơ Em đi tìm anh trên bán đảo Bancăng được lưu truyền trong giới du học sinh Việt Nam, sau nhiều lưu lạc, bị tưởng nhầm là của nhà thơ Olga Berggoltz cho đến tận năm 1997 khi Khổng Văn Đương quyết định kể lại câu chuyện của mình.
Sau khi về nước Khổng Văn Đương công tác tại Công ty Dịch vụ xuất khẩu lao động và chuyên gia (SULECO) thuộc Sở Lao động – Thương binh và Xã hội thành phố Hồ Chí Minh. Hiện nay ông đã nghỉ hưu và sinh sống tại thành phố Hồ Chí Minh.