Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Lâm Chương

Lâm Chương

Lâm Chương sinh năm 1942 (khai sinh ghi ngày 28 tháng 10 năm 1945) tại Gò Dầu Hạ, Tây Ninh. Thuở nhỏ ông đi học muộn. Học xong trung học, ông một mình ra miền Trung, vừa học vừa làm nhiều nghề, rồi nhập ngũ khóa 24 trường sĩ quan Thủ Ðức. Sau khi ra trường ông là sĩ quan quân lực Việt Nam Cộng hòa, phục vụ trong binh chủng Biệt động quân.

Sau 1975 ông bị đi tù cải tạo 10 năm. Đến năm 1987 vượt biên sang Hoa Kì, hiện định cư tại Boston, bang Massachusetts.

Lâm Chương bắt đầu sự nghiệp viết trong những năm cuối bậc trung học vì tình cảm với một người bạn gái yêu thơ. Trước năm 1975 ông viết cho các tạp chí Văn, Văn học, Bách Khoa, Khởi hành, Nghệ Thuật. Ở Hải ngoại ông cộng tác thường xuyên cho Lửa Việt, Văn học, Hợp lưu, Sóng văn, Đi tới và Khởi hành, đồng thời xuất hiện nhiều trên các website văn học.

Tác phẩm đã xuất bản:

  • Loài cây nhớ gió (thơ, NXB Khai phá 1971)
  • Ðoạn đường Hốt Tất Liệt (tập truyện, NXB Văn mới 1998)
  • Lò Cừ (tập truyện, NXB Văn học, 1999)
  • Ði giữa bầy thú dữ (NXB Văn mới 2001)
  • Truyện và những đoản văn (NXB Văn mới, 2004)
  • Có bài trên các tuyển tập:

  • Thơ Thái Tú Hạp (NXB Sông Thu 1999)
  • Thơ văn hải ngoại năm 2000 (NXB Văn mới 2000)
  • Luân Hoán – Một đời thơ (nhiều tác giả, Lê Hân thực hiện, NXB Sông Thu 2005)

    • Đời ta rất tầm thường


      […]

      Ta biết ta bất tài vô tướng
      lại chây lười, lêu lổng rong chơi
      tri thiên mệnh đâu cần năm chục
      thuở đầu xanh ta đã biết rồi.

      […]

      Ai chí lớn bao đồng thiên hạ
      ta trí cùn lo việc tu thân
      không làm thiện cũng không làm ác
      chỉ làm người đi đứng hai chân

    • Câu gì em nói nhỏ


      […]

      Em lí nhí nói câu gì rất nhỏ
      Như nói thầm với cái rét se da
      Của một chiều cuối đông năm ấy.

      Rồi tôi đi. Sáu năm trời chưa trở lại
      Dòng sông xưa vẫn chảy trong hồn
      Bông mía trắng cả một vùng thương nhớ
      Gió nồm Nam thổi suốt dọc quê mình
      Nhà em ở cheo leo cuối xóm
      Hàng rào thưa cây trái rợp sau vườn
      Che bóng mát cho em ngày nắng.

      Tôi ở đây những mùa đông trắng
      Lấy gì che đời vắng em xa

      […]

    • Ngọn tóc sương mù


      Tôi từ rừng núi hoang vu
      Về đây ngọn tóc sương mù chưa tan
      Tay tôi đôi nhánh khô vàng
      Lòng tôi cỏ úa cổ khan giọng cười
      Níu đời tìm chút yên vui
      Lẫn trong khói bụi nụ cười chiêm bao
      Nhớ em tình thoáng đêm nào
      Đèn treo mắt đỏ lửa sầu đêm nay

      Tôi về ngơ ngác đôi tay
      Chân đi hồn rã áo bay lạ người
      Vẫn mình trên phố ngược xuôi
      Nghe trong cơn rộn tiếng đời héo hon
      Mai đây bỏ lại phố phường
      Bụi se cát mỏi trên đường tôi đi.

    • Sau những năm đi xa trở về, viết bài thơ ngày giỗ Má


      […]

      Nhà tôi nghèo trống trước trống sau
      Vách liếp che không ngăn được gió mùa
      Mái tranh dột trời mưa dùng thau hứng nước
      Chiếc bàn gỗ mọt ăn đêm ngày kẽo kẹt
      Chiếc giường tre sắp làm củi đốt
      Manh chiếu thấm mồ hôi
      Mùng mền thâm niên thủng lỗ
      Đêm tôi nằm co đắp mền không đủ ấm
      Hai bàn tay tôi kẹp vào đùi
      Nghe chó sủa sợ ma và bóng tối
      Tuổi thơ tôi có những đêm dài tiếp nối
      Giấc mơ nào cũng nước mắt rưng rưng.

      […]

      Ba tôi làm con gà trống chạy rông
      Tha về từng hạt gạo nuôi đàn con ốm đói
      Anh chị tôi đội nón mê mặc quần dưới rốn
      Bỏ học đi ra đồng mót lúa
      Những đứa em tôi mặt mày lem luốc
      Mũi chảy thò lò và khóc đòi ăn
      Tôi giữ em không kể sáng trưa chiều.

      Tay chân tôi khẳng khiu mà bụng rất to
      Tôi nằm ngửa cho em vỗ bụng làm trống
      Những đứa em tôi không biết cười
      Bởi trên đời chẳng có gì vui
      Tôi nắn những hòn bi
      Những con trâu bằng đất sét làm đồ chơi
      Khi em chán tôi bò bốn chân làm ngựa
      Em cưỡi đi quanh quẩn trong nhà
      Ngày nào tôi cũng giữ em
      Ngày nào em tôi cũng khóc

      […]