Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Lưu Quang Vũ


  • Em vắng


    […]

    Anh ra đường, thành phố không em
    kẻ lẻ loi còn được lặng yên
    anh như đứng trên gai, đi trên lửa
    không đủ sức sướng vui hay buồn khổ
    chỉ còn lại bậc cửa đợi chờ em.
    Gió bồn chồn nhắc gọi bước chân quen
    Em như thời khắc của anh
    như dáng hình như trí nhớ
    Phải xa em anh chẳng còn gì nữa
    Chẳng còn gì, kể cả nỗi cô đơn.

  • Cuốn sách xếp lầm trang


    Cuốn sách tôi nhặt được trên đường
    Xếp bằng những trang của nhiều cuốn sách
    Mở đầu là một chuyện tình
    Đôi trai gái dưới vầng trăng tiễn biệt
    Tiếp ngay sang đoạn kết om sòm
    Vụ tranh gia tài quanh một hiệu buôn
    Chương hồi kí chiến tranh
    Của vị tướng già ở phòng tuyến Cuốc
    Chen vào mấy trang dạy nghề nấu bếp
    Đoạn chạy trốn của tên gián điệp
    Ai giết bà già chưa kịp biết
    Sách đã kể về sa mạc Gô-bi
    Phu nhân đa tình đang độc thoại lâm li
    Bỗng chằng chịt vài chương số học
    Đoạn lý thuyết cao siêu của nhà triết học
    Bỗng ngu si lời gã lái bò

    […]

  • Nhà chật


    Nhà chỉ mấy thước vuông, sách vở xếp cạnh nồi
    Nếu nằm mơ, em quờ tay là chạm vào thùng gạo
    Ô tường nhỏ treo tranh và phơi áo
    Ta chỉ có mấy thước vuông cho hạnh phúc của mình.
    Nhà chật như khoang thuyền hẹp nhỏ giữa sông
    Vừa căng buồm để đi, vừa nấu cơm để sống
    Phải bỏ hết những gì không cần thiết
    […]

  • Nửa đêm tới thành phố lạ gặp mưa


    […]

    Đêm nay đi cùng em
    Những nén hương thắp dọc bờ Tam Bạc
    Đã bao mùa nước trôi bao người chết
    Thời gian như bà điên ngoài chợ Sắt
    Tóc trắng ôm hoa te tái mỉm cười
    Đám người bán máu xanh gầy
    Co ro chờ ngoài bệnh viện
    Những sự thật buồn cười mà khủng khiếp.
    Em tới làm gì, có phải đúng em không?

    […]

  • Đêm đông chí uống rượu với bác Lâm và bác Khánh nói về những cuộc chia tay thời loạn


    […]

    Thôi nhé mai này tiễn Khánh đi
    Đường xa bom phá tàu không về
    Lênh đênh ai hát ngoài song cửa
    Bài ca thanh bình đêm cũ
    “Hoa lá quên giờ tàn
    Mây trắng bay tìm đàn”
    Ngày xưa yên ấm quá
    Trẻ hát đồng dao trên phố
    Con trai xách điếu đi cày
    Con gái quang liềm gặt lúa
    Bao giờ hết loạn người ơi
    Cạn cùng nhau chén nữa
    Tàn canh là xa xôi
    Lòng như vầng trăng nhọn
    Chém giữa trời không nguôi.

  • Bầy ong trong đêm sâu


    […]

    Nhưng thôi em ơi đấy chỉ là lời ru trong giấc ngủ
    Anh thương em đây anh lại êm đềm
    Làm con ong vàng đến ngủ giữa tóc em
    Con ong xanh có đôi mắt đen
    Con ong trắng là con ong thương nhớ
    Con ong đỏ chính niềm tin ấp ủ
    Còn hạnh phúc cuối cùng là khúc hát chú ong nâu.