Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Lưu Quang Vũ


  • Em (II)


    […]

    Thời ki bịch thảm thương của những nàng Juyliét đã qua rồi
    Chúng ta có hai bàn tay để gìn giữ vun trồng làm việc
    Đường xa lắm mà đời người thật ngắn
    Phải có sức lực và lương ăn cho mỗi chuyến đi
    Phải hiểu thấu mọi điều để thắng nỗi hoài nghi
    Để sống với đời thường và sống cùng giấc mơ phía trước
    Dù sao cuộc đời đã dành em lại cho anh
    Điều mong ước đầu tiên điều ở lại sau cùng
    Chúng ta đi bên nhau trên mặt đất
    Dẫu chỉ riêng điều đó là có thật
    Đủ cho anh mãi mãi biết ơn đời.

  • Có những lúc


    […]

    Tôi biết làm gì tôi biết đi đâu
    Tôi chẳng còn điếu thuốc nào
    Đốt lên cho đỡ sợ
    Yếu đuối đến cộc cằn thô lỗ
    Tôi xấu xí mù loà như đứa trẻ mồ côi
    Tình yêu trong lòng tôi chẳng ích lợi cho ai
    Những gì mọi người cần, tôi chẳng thiết
    Tôi khao khát yêu người
    Mà không sao yêu được
    Cuộc đời như một mụ già dâm đãng
    Một núi giây thừng bẩn thỉu rối ren
    Tôi chán cả bạn bè
    Mấy năm rồi họ chẳng nói được câu gì mới
    Tôi bỏ ra đi, họ ngồi ở lại
    Tôi đi một mình trong phố vắng ban đêm
    Tôi chẳng dám về gian phòng nhỏ của em
    Tấm áo đẹp của em và chiếc đồng hồ em xinh xắn
    Mặt tôi âm u như khu rừng rậm
    Nghe em cười giữa bè bạn đông vui.

    […]

  • Đất nước đàn bầu


    […]

    Gió mùa thu
    Tiếng đàn bầu nức nở
    Chiều chiều ra ngõ
    Sông dài cá lội biệt tăm
    Thương cha nhớ mẹ
    Mênh mông chớp bể mưa nguồn
    Cái nỗi buồn dân tộc
    Cái nỗi buồn bị đoạ đày lăng nhục
    Của người quét đường, xẩm chợ, đò ngang
    Của mom sông đánh dặm, đỉnh rừng đốt than
    Đập đá sườn non, đi phu đi ở
    Mà mỗi tháng giêng, hoa gạo nở
    Vẫn sênh tiền gõ nhịp
    Giải yếm sau lưng cũng tím hoa cà
    Cháu lên Kẻ Chợ cùng bà
    Nón quai thao, áo màu bay rực rỡ
    Những lò rèn phập phù bễ lửa
    Phường chạm bạc, phường đúc đồng
    Phố hàng Hài thêu những chiếc hài cong.
    Những cô gái dệt the và phất quạt
    Những hàng Điếu hàng Buồm hàng Bát
    Rùa trao gươm, chim lạ đến Tây Hồ
    Lụa làng Trúc, rượu Kẻ Mơ
    Phố Tràng Thi ngựa hí
    Phố Tràng Thi những thầy khóa trẻ
    Giấy hồng điều phấp phới bút hoa
    Bao gương mặt ngày xưa
    Bây giờ ai nhớ nữa?
    Trên tranh khắc trên ngàn pho tượng cổ
    Còn nóng rực tay người trong gỗ đá
    Lung linh chim múa hoa cười.

    […]

  • Bài hát ấy vẫn còn là dang dở


    […]

    Không thể ôm cả bầu trời lồng lộng
    Nhưng có thể cầm một chùm quả trên tay
    Có thể trồng thêm một bóng mát cho ngày
    Không tới được một vì sao xa lắc
    Nhưng có thể đến trong mùa cấy gặt
    Làm thuyền trên sông, làm lúa trên đồng
    Làm ngọn lửa hồng, làm tấm gương trong
    Và nhận hết niềm vui trên cõi sống
    Mũi kim nhỏ mà chiều mau tắt nắng
    Có sao đâu: áo đẹp đã xong rồi
    Phút cuối cùng tay vẫn ở trong tay
    Ta đã có những ngày vui sướng nhất
    Đã uống cả men nồng và rượu chát
    Đã đi qua cùng tận của con đường
    Sau vô biên dẫu chỉ có vô biên:
    Buồm đã tới và lúa đồng đã gặt.

  • Đáng lẽ


    […]

    Em qua bao con đường, em gặp bao con người
    em cười nói giữa bao bè bạn
    em đặt chân lên bao thành phố khác
    mắt em từng in bao tấp nập hoàng hôn
    có thể em đã trú mưa cùng anh ở một ngã ba đường
    em đi qua cầu thang vô tư có khi còn hát
    có lúc em ốm đau mà anh chẳng biết
    em sống dưới mái nhà cùng thành phố với anh
    mà chẳng gặp nhau dù chỉ một lần
    em hay đâu anh khổ anh buồn
    anh chờ anh đợi
    nghĩ lại còn giận em lắm đấy

    […]

  • Viết lại một bài thơ Hà Nội


    […]

    Người ta không thể sống bằng niềm tin đẹp
    Bằng áp phích trên tường bằng những lời đanh thép
    Phải mang cho mọi người áo mặc cơm ăn
    Phải có nhà trường cửa sổ trời xanh
    Những bàn tay dám làm những tấm lòng dám thật
    Cuộc đời chẳng dừng chân một phút
    Những điều hôm qua tưởng tuyệt vời tốt đẹp
    Đến nay thành không đủ nữa rồi
    Những người tốt tự bằng lòng với hôm nay
    Mai sẽ là kẻ xấu

    […]

  • Cầu nguyện


    […]

    Vòm nhà thờ cao nghi ngút khói
    Tiếng đàn oóc vang trầm
    Dàn đồng ca khóc than
    Hoa hồng rụng trên bàn như máu úa
    Tôi không tin
    Lỗ đinh trong tay tượng Chúa
    Chúa của tôi ngồi ở bên đường
    Ngủ gục trên nắp hầm trú ẩn
    Chúa của tôi bom thiêu cháy xém
    Chúa của tôi hát xẩm trên tàu điện
    Chúa của tôi bới gạch vụn tìm con
    Chúa của tôi đêm nay lang thang
    Không cửa không nhà vật vờ đói rét
    Tôi lớn lên giữa thời bạo ngược
    Biết trông đợi gì biết tin tưởng vào đâu.

    […]

  • Gửi một người bạn gái


    Ta lớn lên cửa sổ thay màu
    Nghe tiếng chim không thấy mùa nắng nữa
    Con thuyền giấy nát nhàu sau trận gió
    Thành phố nghèo hơn và cũng buồn hơn.

    Mưa không mơ hồ mà tàn nhẫn từng cơn
    Quyển sách cũ bài thơ nhoè nét chữ
    Em đã tin trời xanh ngoài cửa sổ
    Trời đen sầm cửa sập nát vai em.

    […]