Biển đã chết sau rất nhiều lo nghĩ Biển trả cho đêm một ảo ảnh chòng chành Trong sương sớm ban mai còn lại mình anh Hình bóng cũ của trái tim bé nhỏ Đập bâng quơ trên những dải mây mờ.
Mang xống áo mùa thu Làm mùa thu Nhớ giấc ngủ ngàn thu trong đài sen úa Nhớ giọng nói mềm mại như bóng râm Chảy vào căn nhà đổ
Ngày nào về đây xem rùa nổi giữa hồ Sông Ngân xuống sông Hồng lên tiếng kêu xé ruột Ngày nào ngó cơn giông trong suốt Ta cầm tay ta hôn nhau Tựa hoa nở thật nhẹ nhàng thật chậm