Khi ta thôi học Người khách trú bán ve chai già đã chết Y đã hát cho ta nghe Những buổi trưa buồn rầu Trong ngôi trường đầy vết tích chiến tranh Những bài hát làm nhớ hoài một nước cổ Trung Hoa Một nước Trung Hoa loạn lạc Thiếu cơm và thừa nước mắt Ôi giấc mộng anh hùng Lương Sơn Bạc
Khi ta thôi học Các giáo sư dạy cho lũ học trò những điều họ không tin Và chúng ta tin những điều họ không dạy
Khi ta thôi học Ta không biết con người sinh ra để làm gì Và ta mải miết Ði tìm câu trả lời Ðể sống yên tâm
Vì đàn bà người nào cũng như người nấy Nên ta bảo mình thôi hãy quên em Nhưng đàn bà đâu phải người nào cũng như người nấy Nên suốt đời ta nhớ nhớ quên quên
Bầu trời quá cao phải chăng vì lòng mình quá thấp Chiều mù sương vì tình yêu mù sương Ai xui ngôi nhà em cất ở ngã tư đường Khiến đời anh cứ ngập ngừng ba ngả
Chiến tranh này cũng chỉ một trò chơi Suy nghĩ làm chi cho lao tâm khổ trí Lũ chúng ta sống một đời vô vị Nên chọn rừng sâu núi cả đánh nhau Mượn trời đất làm nơi đốt hỏa châu Những cột khói giả rừng thiêng uốn khúc Mang bom đạn chơi trò chơi pháo tết Và máu xương làm phân bón rừng hoang