Khi thấm mệt tôi đi luồn ra núi Cuối chiều tà chỉ gặp cỏ hoang sơ Bước lủi thủi tôi đi luồn vô núi Nghe nắng tàn run rẩy bóng cây khô Chân rục rã tôi đi luồn ra núi Hồn rụng rời trước mặt bãi hư vô
Đầu tiên tôi thở cái phào Bao nhiêu phiền não như trào ra theo Nín hơi tôi thở cái phèo Bao nhiêu mộng ảo bay vèo hư không Sướng nên tôi thở phập phồng Mây bay gió thổi trời hồng muôn năm Mai sau này chỗ tôi nằm Sao rơi lạnh lẽo âm thầm biển ru.
Một đêm sao ở trên rừng Đua nhau rụng xuống chào mừng nhân gian Hồn tôi cây cối liên hoan Rưng rưng tôi thấy trăm ngàn ước mơ Tuổi vàng suối mộng trời thơ Lớn lên tôi chết trên bờ hư không.