Trăng Minh Hà
[…]
Anh khe khẽ theo em
Bước quên đường trần luỵ
Tìm những ánh vàng tan
Dưới bàn chân ảo mĩ
Minh Hà em đã mấy mươi thế kỉ
Mắc bên lòng nhân thế những tơ xanh
Em có khóc những đêm nào lặng lẽ
Và cười vang khi vũ trụ tan tành
Qua mùa trăng thanh bình
Đến mùa trăng loạn lạc
Đêm nay viết tâm tình
Giữa dòng đời tan nát
Rồi mai đây theo em về sa mạc
Bụi vàng phong nếp áo những đêm vơi
Có gặp em giữa mùa trăng phiêu bạt
Ân tình hoen trên mái tóc tơi bời
[…]