Cô đơn về trắng sương rừng Anh nghe tiếng hát hoang đường của đêm Khuya buồn tủi nhục môi em Mưa run lặng lẽ trên thềm bơ vơ Tiếng em vàng xuống đôi bờ Hoang vu anh đứng đợi chờ chim kêu Tay gầy ôm chặt tình yêu Anh về phố gục những chiều hư vô Đời đi trên những nấm mồ Đau thương em hát cơ hồ khăn tang