Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Phạm Ngọc Lư


  • Trở về phá Tam Giang


    […]

    Nhớ buổi ra đi thân tình đưa tiễn
    Vợ xếp câu thơ chị gói khúc đàn
    Đệ tử mươi người tung hô dâng rượu
    Thôn nữ vài em gởi gắm gió trăng
    Mẹ tóc trắng nhìn theo lặng lẽ
    Con tóc xanh hai đứa dùng dằng
    Ta mím môi, chỉ Tam Giang thề hẹn
    Không là Tương Như mà khí khái dâng tràn
    Bước xuồng thuyền nhìn trời cao dõng dạc
    Gõ mạn thuyền ngâm khúc Hành phương Nam

    […]

  • Cố lý hành


    […]

    Có biết ta về không cố lý?
    Mười năm chưa lạ mặt xóm làng
    Sao phên giậu nghiêng đầu câm nín
    Rơm rạ làm thinh chẳng hỏi han
    Cổng khép rào vây vườn cỏ dại
    Tường xiêu mái rách bóng nhà hoang
    Ngõ vắng bàn chân như hụt đất
    Tre già đang kể chuyện chôn măng
    Nương rẫy đang phơi lòng dâu bể
    Nói làm sao hết nỗi bàng hoàng?
    Khóc làm sao vừa lòng cố lý?
    Phải đây là cố lý ta chăng?
    Đâu bóng mẹ già sau khung cửa
    Và những người em mặt trái xoan
    Đâu bóng chị hiền như hoa cỏ
    Bên luống cà xanh liếp cải vàng

    […]

  • Biên cương hành


    […]

    Em đâu quê nhà chong mắt đợi
    Hồn theo mây trắng ra biên cương
    Thôi em, yêu chi ta thêm tội
    Vô duyên xui rơi lược vỡ gương
    Ngày về không hẹn ngày hôn lễ
    Hoặc ngày ta mắt nhắm tay buông
    Thôi em chớ liều thân cô phụ
    Chiến trường nay lắm nỗi đoạn trường
    Nơi nơi lạnh trăm dòng sông Dịch
    Kinh Kha đời nay cả vạn muôn
    Há một mình ta xuôi biên tái
    “Nhất khứ bất phục phản” là thường !

    Thôi em, còn chi ta mà đợi
    Ngày về thân cạn máu khô xương
    Ngày về hôn lễ hay tang lễ
    Hề chi ! buổi chinh chiến tang thương
    Hề chi ! kiếp cây rừng đá núi
    Nghìn năm hồn quanh quẩn biên cương.