Vàng tay
[…]
Đâu em có hay
Buổi chiều hôm nay
Ta châm điếu thuốc
Nhớ dài ngón tay!
Phạm Thiên Thư tên thật là Phạm Kim Long, sinh ngày 1 tháng 1 năm 1940 tại Lạc Viên, Hải Phòng trong một gia đình Đông y. Quê cha ở xã Đình Phùng, Kiến Xương, Thái Bình. Quê mẹ ở xã Trung Mẫu, Từ Sơn, Bắc Ninh. Từ năm 1943 đến 1951, ông sống ở trang trại Đá Trắng, Chi Ngãi, Hải Dương. Từ năm 1954 cho đến nay, ông cư ngụ ở Sài Gòn (nay là Thành phố Hồ Chí Minh).
Ông từng đi tu trong 10 năm từ 1964 đến 1973 và rồi hoàn tục, nên có kiến thức khá thâm thúy về đạo Phật. Trong thời gian tu hành ông đã làm thơ. Ông được coi là “người thi hóa kinh Phật” (dịch kinh Phật ra thơ) và là tác giả của nhiều bài thơ phảng phất triết lý mà ông đã tin theo. Nhiều thơ của ông được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc, và trở nên phổ biến trong công chúng, có thể kể đến Ngày xưa Hoàng Thị, các bài Đạo ca…
Năm 1973 ông đoạt giải nhất văn chương toàn quốc với tác phẩm Hậu truyện Kiều – Đoạn trường vô thanh. Từ năm 1973 đên 2000 ông nghiên cứu, sáng lập và truyền bá môn Dưỡng sinh Điển công Phathata (viết tắt chữ Pháp – Thân – Tâm).
Tác phẩm đã in:
Các tác phẩm đã được phổ nhạc: Ngày xưa Hoàng Thị, Đưa em tìm động hoa vàng, Gọi em là đóa hoa sầu, Em lễ chùa này, Huyền thoại trên một vùng biển, Loài chim bỏ xứ (nhạc Phạm Duy), Như cánh chim bay (nhạc Cung Tiến), Guốc tía, Đôi mắt thuyền độc mộc (nhạc Võ Tá Hân), Độc huyền (nhạc Nguyễn Tuấn), Động hoa vàng (nhạc Trần Quan Long).
Tác phẩm sắp xuất bản: Huyền ngôn xanh, Những lời thược dược, Nhân gian, Uyên ngôn vàng, Từ điển ý đẹp, Uyên ngữ hồng, Ngôn ngữ tím, Thơ Phạm Thiên Thư, Trại hoa đỉnh đồi, Ngày xưa người tình…
[…]
Đâu em có hay
Buổi chiều hôm nay
Ta châm điếu thuốc
Nhớ dài ngón tay!
[…]
Đôi mắt tình say sưa
Đuổi nhau trên vòm lá
Cọng mưa chiều là lạ
Quấn đôi lời bâng khuâng
[…]
[…]
Mái tóc dài thướt tha
Cài đóa hồng tuệ nhật
Phải em – là sự thật
Từ một ngày rất xa
Mở mắt – ta nhìn ra
Thấy em là nốt nhạc
Trên dây tình ngơ ngác
Em là một điểm âm
[…]
[…]
Nhớ chiều hạ nọ
Dan díu bàn tay
Lòng anh ngây ngất
Làn hương tóc mây
đêm nghe mưa nhỏ
động mái lều thơ
dưng nhớ người xưa
áo vàng thuở nọ
người tình nho nhỏ
nhỏ mãi trong ta
như chùm hạ hoa
buồn ơi, đốt thuốc
lần trang sách nhòa
này những đóa hoa
ép từ hạ cũ
tưởng em tóc rũ
trong dòng mưa sa
[…]
Gót chân nào hoa cam
Rạng trắng đời dâu biển
Nhớ ngón tay hồng yến
Bay trên rừng tóc lam
Một giọt nồng rượu vang
Nhỏ cuối đường cây lục
Ta vui thân gỗ mục
Đeo một hàng nấm xanh
[…]
[…]
Bây giờ tôi biết em đâu
Cuối vườn nụ mai nhiệm mầu
Vừa thoát làn hương trinh bạch
Em ơi! Mây đã qua cầu…
[…]
Thời gian như con cá
Quẫy khỏi lòng bàn tay
Thời gian như chiếc lá
Rụng xuống đau nhành cây
Thêm một ngày mất đi
Gói buồn trong tà áo
Ta gửi hồn khờ khạo
Nấp trong rừng tóc hương
Ai có đi bên đường
Vô tình va cánh gió
Có nghe gì trong đó
Một tiếng lòng ta vương
[…]
[…]
Thời gian cất cánh bay
Qua rừng này rừng nọ
Ta làm sao hóa gió
Theo tóc người lênh đênh
Ta ướm hoài dấu chân
Chưa vừa lòng nỗi nhớ
Tóc em hồng dây nhợ
Chăng lối về xanh xanh
[…]
em như nụ bưởi
vừa chín thơm bay
anh khoa bàn tay
tôn vinh dâu bể
dáng em lau gầy
vươn từ khổ đế
[…]