Em chở anh sang đò Đi tòng quân một sớm Dòng sông của quê ta Trong mắt anh chầm chậm Hoa bèo trôi dập dềnh Nước đổ về đục sẫm Mây thành giăng ngang trời
Cuối năm trên đường đi Bố Hạ Tháng chạp mùa cam lửa đốm vườn Bãi sỏi quanh co dòng nước chậm Cheo leo cầu tạm vắt sông Thương
Xe ngựa bình yên leo dốc đỏ Cuối năm trên đường đi Bố Hạ Đỉnh đồi quán sậy dựng phên lau Ngựa dừng rủ bụi than tàu hỏa Đường ấp chia tay khách hỏi chào
Đã bao người hi sinh Cả vợ, cả con, cả tình yêu Cả tuổi xanh mình Mới có bây giờ Trao lại cho ta Cuộc đời có những chiều thứ bảy Đường phố bừng lên Ánh sáng Lời ca Bước chân người nhộn nhịp Cuộc đời Dẫu là ở nơi cầu thang nhỏ hẹp Cũng có người vừa tiễn người yêu
Không biết ngày mai trời có trong Đường xa xa nắng có mông mênh Đêm đêm mơ thấy làm khăn gói Để sớm mai rồi vẫn quẩn quanh Không biết bao giờ trời nổi gió