Nhà thơ Song Nhất Nữ tên thật là Đặng Bá Ngư, sinh năm 1927, quê ở làng Hành Thiện, xã Xuân Hồng, huyện Xuân Trường, tỉnh Nam Định.
Những năm 1940 ông học đại học tại Hà Nội rồi về dạy văn tại lớp đệ thất trường trung học Trí Tri ở Hải Phòng. Bút hiệu Song Nhất Nữ, theo nhà thơ, có nghĩa là “cô Hai”.
Ông có nhiều thơ đăng trên nhật báo Tia Sáng thời trước năm 1954, một thời gian số báo nào cũng có thơ ông. Ông còn có bài đăng trên các tạp chí Quê Hương, Giác Ngộ, Cải Tạo, Liên Hiệp… tại Hà Nội, tuần báo Đời Mới, Nguồn Sống Mới tại Sài Gòn. Thời ấy Song Nhất Nữ cùng với Hoàng Trọng Tỵ và Nguyễn Quốc Trinh được mệnh danh là ba vì sao lên ngôi giữa vòm trời thơ loạn.
Sau 1954 ông không di cư vào Nam nhưng không còn sáng tác. Song Nhất Nữ qua đời năm 1977.
Tác phẩm đã xuất bản:
Ươm đẹp (tập thơ, in chung với Hoàng Trọng Tỵ và Nguyễn Quốc Trinh, 1953)
Nhựa mới (tập thơ, in chung với Hoàng Trọng Tỵ, Nguyễn Quốc Trinh và Nguyễn Ngọc Dương, 1953)