Thạch Quỳ tên thật là Vương Đình Huấn, sinh năm 1941 tại thôn Đông Bích, tổng Thuần Trung, huyện Lương Sơn, tỉnh Nghệ An, nay là thôn Đông Bích, xã Trung Sơn, huyện Đô Lương, tỉnh Nghệ An. Bút danh Thạch Quỳ của ông có nghĩa là đá ở núi Quỳ – ngọn núi quê hương ông. Cha Thạch Quỳ là người thông thạo Hán học, mẹ ông tuy không biết chữ nhưng lại thông thuộc nhiều ca dao, tục ngữ, truyện Kiều.
Năm 1960, Thạch Quỳ học ngành Sư phạm Toán tại trường Đại học Vinh, cùng năm này, ông có bài thơ đầu tiên được đăng trên Văn nghệ quân đội có tựa Mà thương cũng nhiều. Sau khi tốt nghiệp đại học, ông có một thời gian làm giáo viên Toán cấp 3 tại Nghệ An sau đó công tác tại Hội Văn học Nghệ thuật Nghệ An.
Thạch Quỳ là Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam. Hiện ông sống ở thành phố Vinh, Nghệ An.
Tác phẩm đã xuất bản:
Sao và đất (1967)
Tảng đá nhành cây (1973)
Điệu hát nguồn sống và đất (1978)
Nguồn gốc cơn mưa (1978)
Cuối cùng vẫn một mình em (1986)
Đêm Giáng sinh (1990)
Bức tường (2009)