Hàng Buồm chẳng còn cánh buồm Thuyền đậu nơi nào em đến Sông Hồng cách xa biền biệt Bãi ngô cát trắng mùa xuân. Hàng Chuối Đâu còn có chuối Vài cây cơm nguội trăm tuổi Lác đác những chú chim sâu.
Những lá cỏ non dường như run rẩy Những lá cây bay chạy Người đàn bà đang yêu hóa dại bên dòng sông Bốn mùa trong em chỉ còn một sắc cầu vồng Vòng nguyệt quế xa mờ trong tâm ảnh Đôi mắt thẫn thờ Một đời giữ chặt Tình yêu kia cất giấu mãi trong hồn Có một người đàn bà đang yêu Làm héo cỏ non
Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm Có một Hà Nội ngây ngất nắng Có một Hà Nội run run heo may Có một Hà Nội hoa đào tươi hồng rạng rỡ Có một Hà Nội ngàn năm dấu ngựa Có một Hà Nội Bích Câu, Quốc Tử Giám… thiêng liêng Có một Hà Nội lặng lẽ chiều Tây Hồ sương khói Có một Hà Nội lá sấu rắc vàng đường Điện Biên