Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Trần Mạnh Hảo

Tran Manh Hao

Nhà thơ Trần Mạnh Hảo sinh ngày 21 tháng 7 năm 1949 tại quê hương ở xã Nghĩa Phú, huyện Nghĩa Hưng, tỉnh Nam Định, trong một gia đình theo đạo Thiên Chúa. Ông từng là cậu giúp lễ cho cha xứ vùng Bùi Chu, có thơ đăng báo từ năm 14 tuổi.

Trong thời gian chiến tranh Việt Nam, ông chiến đấu ở chiến trường Nam Bộ. Từ năm 1973, ông về làm phóng viên, biên tập viên tạp chí Văn Nghệ quân giải phóng miền Nam và làm nghề viết văn, viết báo chuyên nghiệp cho đến nay.

Ông từng là đảng viên đảng Cộng sản Việt Nam cho đến năm 1989 khi viết cuốn tiểu thuyết Ly thân phản ánh hiện thực xã hội miền Bắc thời kì diễn ra cải cách ruộng đất. Tác phẩm bị thu hồi và bản thân Trần Mạnh Hảo bị khai trừ khỏi đảng. Hiện ông sống ở 220/22 Hồ Văn Huê, quận Phú Nhuận, thành phố Hồ Chí Minh; hoạt động văn học như một tác giả tự do và không tham gia một tổ chức chính trị nào.

Ông cũng từng giữ chức danh ủy viên Hội đồng Thơ Hội Nhà văn Việt Nam.

Tác phẩm đã xuất bản:

Thơ:

  • Trường Sơn của bé (1974)
  • Tiếng chim gõ cửa (1976)
  • Hoa vừa đi vừa nở (1981)
  • Mặt trời trong lòng đất (1981)
  • Ba cặp núi và một hòn núi lẻ (1986)
  • Từ chiếc ô trời của mẹ (1989)
  • Mình anh trong một thế giới (1991)
  • Đất nước hình tia chớp (1994, 1995)
  • Chuồn chuồn cắn rốn (1995)
  • Thơ tứ tuyệt (1995)
  • Tiểu thuyết:

  • Chìa khóa của mỗi người (1987)
  • Trăng mật (1989)
  • Ly thân (1989)
  • Sinh ra để yêu nhau (1989)
  • Lý luận phê bình:

  • Thơ phản thơ (1995)
  • Phê bình phản phê bình (1996)
  • Hầu chuyện các giáo sư (1999)
  • Văn học phê bình tranh luận (2004)
  • Những vì sao văn học (2004)
  • Giải thưởng văn học:

  • Tặng thưởng của Hội đồng thơ Hội Nhà văn Việt Nam (1995)
  • Giải thưởng Hội Nhà văn trong nhiều năm cho các tác phẩm Đất nước hình tia chớp, Mặt trời trong lòng đất, Chuồn chuồn cắn rốn, Thơ lục bát Trần Mạnh Hảo, Thơ phản thơ

    • Mao Trạch Đông


      […]

      Máu Trung Hoa trắng rợn da ngựa
      Cho thuỳ dương xõa hết tóc Đường Thi
      Người mắc bệnh nghi mình là tượng
      Cả Trung Hoa lên cơn nghiền lý tưởng
      Người cầm cơn hồng vệ binh như cầm một tách trà
      Hoàng Hà đỏ đổ từ trời như bị cắt tiết

      […]

    • Chiều sinh ra


      Có chiều nào như buổi chiều nay
      Cây ôm trời xuống để em đầy
      Mơ mơ lời cỏ chân mày phố
      Chiều nhớ thương chiều cây nhớ cây

      Nghiêng cả chiều nay bông hồng vàng
      Giọt chiều trên má lá chiều loang
      Em hóa cánh buồm trên mặt đất
      Xanh khoảng trời em mới chở sang

      Có lẽ nào tôi lại khói sương
      Chiều sa đêm mới nhận ra đường
      Trăng sao từ độ sinh thành ấy
      Chiều có em rồi hoa mới hương

      Áo tím chiều ơi nắng gió ơi
      Mênh mông là chỗ có em ngồi
      Xin cho một chấm trong trời đất
      Ðể vịn qua chiều em dắt tôi.

    • Gió Ngàn Hống


      […]

      Nhớ miền Trung tìm Nguyễn Du tôi khát
      Sóng Nam Đài trằn trọc cát Thanh Hiên
      Ngàn Hống thở hồng trần bay lục bát
      Thúy Kiều ơi bầm nát gió Tiên Điền

      Hồn Tố Như còn u u Ngàn Hống
      Trăng tìm về Hà Tĩnh uống cuồng phong
      Núi vẫn gõ lên trời trăm dùi trống
      Đất âm âm mời cát ngủ yên lòng…

    • Cưỡi trâu về niên thiếu


      […]

      Mặt trời cũ trên lưng trâu nhún nhảy
      Ngoan nhé trâu ơi ta bảo trâu này
      Trâu ra ruộng kéo cày nuôi hết thảy
      Trăng hóa liềm tôi cắt cỏ heo may

      Tôi đã lấy lưng trâu làm chiếc ghế
      Học vỡ lòng với sáo sậu chân quê
      Tuổi thơ hóa thiên đường trâu biết thế
      Nghểnh trâu cười làm nắng cũng ngô nghê

      Tôi đã đánh trâu lồng như ngựa vậy
      Buổi cha cày, ngủ muộn, toát mồ hôi
      Roi nỡ quất mình trâu hằn đỏ tấy
      Hình như trâu cũng biết khóc như người?

      […]

    • Vi mô và vĩ mô


      Mặt trời quá vĩ đại
      Hạt sương quá nhỏ nhoi

      Mặt trời không mang nổi
      Dù một hạt sương rơi

      Nhưng trong giọt sương ấy
      Có bao nhiêu mặt trời?