Nữ sĩ Vân Đài tên thật là Đào Thị Nguyệt Minh, sinh ngày 29 tháng 1 năm 1903 tại Hà Nội, quê gốc ở xã Hà Mô, huyện Nông Cống, tỉnh Thanh Hóa.
Bà là con ông Đào Hương Mai. Khi đến trưởng thành, bà kết hôn cùng bác sĩ Huỳnh Kim Vinh quê ở Trà Vinh ra Bắc học tập, rồi bà theo chồng về Trà Vinh. Ít lâu sau, vợ chồng bà lên lập nghiệp ở Sài Gòn.
Chồng chết, bà lại trở ra Bắc, về sau tái giá với kỹ sư viễn thông Nguyễn Văn Tường.
Vân Đài làm thơ khá sớm và nhiều. Từ những năm 1935 – 1944 Vân Đài đã có thơ đăng trên các báo Phụ nữ tân văn (Sài Gòn) các báo Phong hóa, Ngày nay, Đàn bà (Hà Nội)… Bà cũng từng cộng tác với các báo Phụ nữ thời đàm, Xông pha, Bắc Sơn, Quân du kích…
Năm 1943, bà cùng các nhà thơ khác là Hằng Phương, Anh Thơ và Mộng Tuyết cho ra đời tập thơ Hương xuân. Đây được xem là tập thơ bằng chữ quốc ngữ đầu tiên ở Việt Nam của các tác giả nữ.
Năm 1946 khi toàn quốc kháng chiến, bà gia nhập bộ đội, có mặt ở chiến khu Việt Bắc. Bà từng làm Hội trưởng Hội Dục Anh, chăm sóc hàng trăm trẻ mồ côi.
Sau kháng chiến chống Pháp, năm 1954, bà về công tác ở báo Phụ nữ Việt Nam, rồi chuyển sang báo Văn học, và tham gia Ban chấp hành Hội Liên hiệp Văn học Nghệ thuật Việt Nam, Ban chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam.
Vân Đài mất ngày 31 tháng 12 năm 1964.
Tác phẩm đã xuất bản:
Hương xuân (tập thơ in chung với Hằng Phương, Anh Thơ và Mộng Tuyết, Nhà xuất bản Nguyễn Du, 1943)
Về quê Mẹ (tập thơ, Nhà xuất bản Văn học, 1960)
Những người mẹ năm tốt (diễn ca, Nhà xuất bản Phụ nữ, 1962)
Mùa hái quả (thơ, 1964)
Thằng Khạ Mú (truyện ngắn)
Tôi sang Lào (bút ký)
Bốn năm trên đảo Cát Bà (bút ký)
Thanh lịch (Sách xã giao dành cho bạn gái)
Làm bếp giỏi (sách dạy nấu ăn)
Làm bánh (sách dạy nấu ăn, viết chung với Nguyễn Xiển, Nhà xuất bản Phụ nữ, 1958)