Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Vũ Hữu Định

Vu Huu Dinh

Nhà thơ Vũ Hữu Định tên thật là Lê Quang Trung, sinh năm 1942 tại Thừa Thiên Huế trong một gia đình nghèo. Ông từng sống qua nhiều nơi ở Tây Nguyên, Sài Gòn, lập gia đình và định cư ở Đà Nẵng.

Ông làm thơ đăng báo từ khoảng thập niên 1960, với bút danh Hàn Phong Lệ, về sau đổi thành Vũ Hữu Định. Tên Vũ Hữu Định bắt đầu phổ biến từ khi bài thơ Còn chút gì để nhớ của ông được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc vào năm 1970, trở thành ca khúc nổi tiếng gắn liền với giọng hát của danh ca Thái Thanh.

Vũ Hữu Định vào đời sớm, lập gia đình sớm và nghèo nàn trong suốt quãng đời ngắn ngủi của mình. Ngoài làm thơ, ông từng làm cán bộ xây dựng nông thôn ở Đà Nẵng. Ông từng trốn quân dịch nhưng rồi bị bắt lại.

Sau biến cố năm 1975, ông ở lại Việt Nam và bị đưa đi học tập cải tạo một tháng.

Ông được biết đến là một người mê rượu, tuy nghèo khó nhưng có máu giang hồ, tính tình phóng khoáng. Ngày 3 tháng 4 năm 1981, sau một chầu nhậu với bạn bè, ông bị ngã cầu thang và qua đời, hưởng thọ 40 tuổi.


  • Tết, nhớ thằng bạn xa quê


    […]

    Ta đã từng lang bạt
    Nên hiểu hồn quê
    Ôi cái hồn quê ngày tết
    Nó cứ dật dờ hành mình dở chết
    Ăn không ngon mà ngủ cũng không ngon
    Trong thơ mầy khao khát quê hương
    Hoà bình lại xa mất Huế

    Thôi thì ở đâu cũng vậy
    Con chim còn biết tập quen với lồng
    Con cá còn tập quen với chậu
    Con người cũng phải tập long đong

  • Chốn cũ


    Gió ướt còn bay giữa tháng Giêng
    Phố Huế còn mây áo lụa ai mềm
    Mưa khói còn xanh một trời thôn Vỹ
    Huế còn trong lòng một người yêu em

    Huế của ngày em bên tóc xanh
    Con đường phượng đỏ nắng long lanh
    Áo em là lụa hay em lụa
    Mềm cỏ đường đi dưới cổ thành

    […]

  • Rừng hương mật


    […]

    Ngày anh về, hôm anh cất chân đi
    Nghe được tiếng của con đường anh bước
    Em có xa như một đời kiếp trước
    Anh thấy gần nên cảm được trầm hương
    Anh ở trên rừng cũng sống trọn nguồn thương
    Ra giữa biển tình cũng như biển mặn
    Một ngày nằm nghe đất trời cay đắng
    Sấm vang lên, mưa giận dữ trên rừng
    Nước của nguồn đi mạnh bạo cuồng hung
    Tiếng bi thiết trong mạch nguồn nức nở

    Anh đang sống – anh đang nghe anh thở
    Cảm được tinh của cả đất trời
    Lúc bắt đầu anh chỉ có em thôi
    Nay có hết núi mây rừng với biển

    […]

  • Cất vó chạy rong


    […]

    – Con yêu dấu ! hãy tìm hơi ấm mẹ
    Những đêm mưa nhà dột gió lò
    – Em yêu dấu hãy ru con bằng những
    Lời yêu đời mềm ngọt, thơm tho
    Đừng để con nghe những lời gian khổ
    Khúc hát hai ta đã hát một đời
    Em cứ hát, dẫu giọng khàn đứt cổ
    Cho con tròn những giấc thảnh thơi

    […]

    – Cha con xưa cũng nhầm tuổi ngọ
    Đường gian nan đã chạy suốt kiếp người
    Bây giờ ngựa đã phi lên núi
    Đời buộc thêm cương chỉ một đường đi
    Có những buổi chiều đầu non uống rượu
    Nhớ mẹ, thương em, ngựa hí tiếng gì?

  • Cũng có khi nào


    […]

    Chia tay, quán khép đôi lằn sáng
    Không nói, hình như đã nói rồi
    Mai lại lên đường, đêm sắp cạn
    Không hẹn hò chi? đành thế thôi

    Cũng có khi nào anh trở lại
    Mai đây, mốt nọ, biết đâu chừng
    Và có một lời anh sẽ nói
    Giữ giùm nhau một chút hồn chung.