Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

Trang thơ Xuân Quỳnh


  • Bao giờ ngâu nở hoa


    […]

    Mùi hương không hẹn trước
    Tình yêu đến bất ngờ
    Em đâu biết bao giờ
    Mùa hoa ngâu ấy nở

    Anh như cây đàn khóa
    Sợi dây còn âm vang
    Em đi hết lòng em
    Lại gặp lời hát đó
    Hoa ngâu ở nơi nào
    Em cũng không biết nữa
    Em chỉ biết tình em
    Như ngâu vàng vẫn nở.

  • Mùa hạ


    Đó là mùa của những tiếng chim reo
    Trời xanh biếc, nắng tràn trên khắp ngả
    Đất thành cây, mật trào lên vị quả
    Bước chân người bỗng mở những đường đi

    Đó là mùa không thể giấu che
    Cả vạn vật đều phơi trần dưới nắng
    Biển xanh thẳm, cánh buồm lồng lộng trắng
    Từ những miền cay đắng hoá thành thơ.

    […]

  • Lời ru của mẹ


    Lời ru ẩn nơi nào
    Giữa mênh mang trời đất
    Khi con vừa ra đời
    Lời ru về mẹ hát

    Lúc con nằm ấm áp
    Lời ru là tấm chăn
    Trong giấc ngủ êm đềm
    Lời ru thành giấc mộng

    Khi con vừa tỉnh giấc
    Thì lời ru đi chơi
    Lời ru xuống ruộng khoai
    Ra bờ ao rau muống

    […]

  • Mẹ và con


    – Mẹ ơi, bông hoa kia
    Là của ai hở mẹ?
    Cái màu xanh trên cửa
    Kia nữa là của ai?

    – Của con đấy con ơi
    Đều của con tất cả
    Cái màu xanh trên cửa
    Cái bông hoa cuối vườn
    Ông mặt trời chiều hôm
    Tiếng chim kêu buổi sáng
    Cái mặt ao lẳng lặng
    Có con cá đang bơi
    Cái dòng sông trôi trôi
    Có con thuyền mới đỗ…
    Là của con cả đó
    Cả mẹ cũng của con.

    […]

  • Bầu trời trong quả trứng


    Tôi kể với các bạn
    Một màu trời đã lâu
    Đó là một màu nâu
    Bầu trời trong quả trứng
    Không có gió có nắng
    Không có lắm sắc màu
    Một vòm trời như nhau:
    Bầu trời trong quả trứng.
    Tôi chưa kêu “chiếp chiếp”
    Chẳng biết tìm giun, sâu
    Đói no chẳng biết đâu
    Cứ việc mà yên ngủ…
    Tôi cũng không hiểu rõ
    Tôi sinh ra vì sao
    Tôi đạp vỡ màu nâu
    Bầu trời trong quả trứng
    Bỗng thấy nhiều gió lộng
    Bỗng thấy nhiều nắng reo
    Bỗng tôi thấy thương yêu
    Tôi biết là có mẹ
    Đói, tôi tìm giun dế
    Ăn no xoải cánh phơi…
    Bầu trời ở bên ngoài
    Sao mà xanh đến thế!

    […]

  • Thơ viết tặng anh


    […]

    Anh là của những dòng sông
    Của miền gió cát, của vùng bão mưa
    Anh là của những vần thơ
    Còn phần nào để bây giờ của em.

    […]

    Em không có đến bức mành
    Để che nắng gió cho anh tháng ngày
    Gia tài chỉ có bàn tay
    Đường gân xanh, vết chai dày từ xưa
    Gia tài chỉ có bài thơ
    Bao năm viết để bây giờ tặng anh.

  • Hoa cỏ may


    Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ
    Không gian xao xuyến chuyển sang mùa
    Tên mình ai gọi sau vòm lá
    Lối cũ em về nay đã thu.

    Mây trắng bay đi cùng với gió
    Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ.
    Đắng cay gửi lại bao mùa cũ
    Thơ viết đôi dòng theo gió xa

    Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may
    Áo em sơ ý cỏ găm đầy.
    Lời yêu mỏng mảnh như màu khói,
    Ai biết lòng anh có đổi thay ?

  • Thành phố quê anh


    […]

    Anh đừng gọi quê anh
    Quê chúng mình đấy chứ
    Nhiều đêm em vẫn mơ
    Thấy biển về trước cửa
    Nhiều khi em vẫn thương
    Tán dừa xanh giữa lửa
    Đứng trên đê sông Hồng
    Nghe sông Hàn sóng vỗ
    Ôi núi Ngũ Hành Sơn
    Niềm khát khao tuổi nhỏ
    Những màu đá thần tiên
    Trong những câu chuyện cổ…

    […]