Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Khúc ngâm trên đất tạm dung

    Tác giả:

    […]

    Rót hết cho nhau những bẽ bàng
    những buồn cơm áo, nhục tha hương
    Bốn năm đã thấm trò dâu biển
    một cõi lưu đày rộn nhiễu nhương !

    Ác mộng không rời người biệt xứ
    quê nhà còn ngút lửa kinh hoàng!
    Đi đâu hoặc có về đâu nữa
    cũng gái phong trần, trai gió sương

    Thân ái nghìn trùng, ôi bạn hữu
    uống cùng ta nhé, rượu bi thương
    Ngục tù bỗng hiện qua màn lệ
    Đêm tối nào như thuở hỗn mang!

    Dằn chén, lòng đau, thương tích rợn
    gào lên da thịt xích xiềng vang
    Bàn tay bất lực che ngang mặt
    Người ơi! Người ơi! Sao đoạn trường!

    […]

  • Bạn tôi

    Tác giả:

    […]

    Để nguôi đi nỗi xúc động cháy lòng
    Anh nói chuyện rất vui về những đường bay tầm cao giá rét
    Những đường bay tầm thấp vã mồ hôi
    Những phút ghìm xoáy quân thù vào điểm chết
    Khi bay qua thành phố
    nắng xanh trời…

    Hăm bảy tuổi – bạn tôi chưa vợ
    Tôi biết anh đang rất bồi hồi
    Trước đôi mắt to đen nào đó
    Đã trao anh đắm đuối một vùng trời…

    […]

  • Anh hùng tận

    Tác giả:

    […]

    Đây ngã ba sông, làng sát nước
    Xuồng ba lá đậu kế chân bàn
    Trời mới tạnh mưa còn thấp ướt
    Lục bình, mây mỏi chuyến lang thang
    Mấy kẻ gặp nhau nào có hẹn
    Nên gặp nhau không giấu nỗi mừng
    Ta gạn dăm lời thơ tặng bạn
    Dẫu từ lâu bỏ việc văn chương

    […]

  • Viết văn trở lại

    Tác giả:

    […]

    Ở Huntington Beach có Nghiêm Xuân Hồng
    Và Los Angeles Võ Phiến
    Mấy địa chỉ âm thầm
    Sống không thành tiếng động
    Những người da đen đứng câu cá suốt đêm
    Dưới bãi biển mù sương
    Đất nước khuất
    Bầy hải âu cất cánh
    Ống khói một con tàu trở về
    Hơi thở. Rác. Và bọn gái điếm
    Cái máy chữ Nhà Thờ
    Đập nhễ nhại trận cười xác thịt

    Ở Houston có Mặc Đỗ một mắt đã mù
    Vượt bốn ngàn cây số tới thăm nhau
    Đi với bạn lên ngôi nhà trên núi
    Thằng đã tới thềm thằng còn ở dưới
    Cùng trẻ như rừng cùng già như suối

    Ở Seattle có Thanh Nam cuống họng
    Đứt lìa
    Chứng ung thư tàn độc
    Cây gậy chống trên tay
    Cái mũ dạ che cái đầu trọc lốc
    Trước dòng lệ Tuý Hồng
    Cuộc bút đàm lần cuối
    Trong ngôi nhà bóng tối
    Không bận gì tháng tới
    Về đây đưa đám tao

    Và ở Sài Gòn vẫn còn Bùi Giáng
    Tối tối về chùa đêm làm thơ
    Ngày ca múa khóc cười giữa chợ
    Kẻ sỹ điên thế kỷ mù rồi

    Những Thanh Tâm Tuyền trăm năm đã xa
    Những Vũ Hoàng Chương nghìn ngày đã khuất
    Những bạn bè mày chúng nó đã giết
    Còn viết được ư, thằng sống sót?