Viết trong mùa mưa bão
Bưng cơm và chưa hết chén thứ hai
Một lần nữa lại nghe đài báo bão
Cơn số 7 chồng lên cơn số 6
Ở ngoài khơi, cơn số 8 đang chờ
[…]
Bưng cơm và chưa hết chén thứ hai
Một lần nữa lại nghe đài báo bão
Cơn số 7 chồng lên cơn số 6
Ở ngoài khơi, cơn số 8 đang chờ
[…]
[…]
Nước mắt vẫn không màu,
Khi lăn qua nỗi đau và hạnh phúc.
Đôi mắt muộn, một vì sao rụng
Giọt nước mắt này anh muốn gọi thành tên.
Trời rộng đất dài ta đến tìm nhau
Đất trời gọn trong làn hơi nhau thở.
Em nhận nhé nửa đời chưa hết gió
Để cánh buồm… câu ước, sao băng…
[…]
Bao cuộc đời ngụp lặn với dòng xanh
Giờ ngoái lại, tóc còn dựng ngược
Xin tìm đến ngọn nguồn tiếng nấc
Của ai kia một thuở thác ghềnh…
Riêng có một điều em nhận ở đất Thanh
Cái giàu có ẩn trong từng cơn sóng
Nên dòng sông trước khi ra biển rộng
Hắt lên tay người, bão lũ với phù sa…
Ðê tiền triều gãy khúc
Ðồng ngập trắng
Con lềnh đềnh cõng – vắng – bơi – suông
Thương em đứng giữa mùa nước mắt.
[…]
Cơn bão tạnh lâu rồi
Hàng cây xanh thắm lại
Nhưng em đã xa xôi
Và cơn bão lòng ta thổi mãi.
[…]
Có thể là sau cơn bão này thôi
Quân thù đến sẽ xóa đi tất cả
Quân thù đến nấp sau màu đen gió
Lưng ngụy trang bằng sắc đỏ mặt trời
Không thể nào mất đảo, đất liền ơi
Trong bão gió chúng tôi nghe người gọi
Chúng tôi nghe lời đất liền vang dội
Lời đất liền từ ngực chúng tôi đây…
[…]
[…]
mai đây bão táp lùi xa
những lớp người sau bình tâm nhìn lại
gọi chúng tôi là những người vĩ đại
hay chỉ là những thế hệ đáng thương?
sẽ xuýt xoa thán phục biết ơn
hay kinh hãi trước bạo tàn bắn giết?
[…]
Mùa bão lũ
Cha chống lại căn nhà
gió tốc liêu xiêu
Mẹ xốc lại đôi quang gánh
quằn nặng nỗi lo
Con thu mình co ro
giấc mơ sũng ướt
[…]
Mùa bão lũ
Thuyền như lá
Mạng nguời là cỏ
Nhà cửa là rơm
Miếng cơm
trộn với bùn và nuớc
[…]