Những lá cờ trên tàu cá ngư dân
[…]
Vào cuộc hải hành
Đánh cá khơi xa
Người Lý Sơn đi sau vết chân tiền bối
Trên nóc thuyền lá cờ bay phấp phới
Tổ quốc thân thương là biển rộng trước mui thuyền.
[…]
[…]
Vào cuộc hải hành
Đánh cá khơi xa
Người Lý Sơn đi sau vết chân tiền bối
Trên nóc thuyền lá cờ bay phấp phới
Tổ quốc thân thương là biển rộng trước mui thuyền.
[…]
[…]
Em như kẻ chài
Sống mòn tay với biển
Biển ấm nồng âu yếm
Biển dạt dào cơn sóng yêu đương
Và biển hung tàn ngạo nghễ cuồng điên
Biển bọt bèo với cát bờ dơ dáy
Những lưỡi đá ngầm giương dao dưới đáy
Những con sứa lầy trong đám rêu rong
Xác cá trôi nát rữa với cát ròng
[…]
[…]
Biển dẫu trong tầm tay
Biển vẫn ngoài tầm mắt
Bãi bờ ơi, mất hút cánh buồm rồi
Em còn đó hay đã ngoài xa khuất
Chiếc vỏ ốc bảy màu mới đó, thốt nhiên rơi…
Cứ ước muốn, em ơi, ngày tóc ta bạc xóa
Lồng ngực này vỡ tung đôi cánh trắng thần tiên
Trái tim nhỏ suốt đời vương nợ biển
Hóa chim hải âu lành vỗ gió hướng vô biên.
Trẻ con làng chài dễ ngủ quá đi thôi
Vừa mới chơi xong đã ngủ cả rồi
Co chân lên sàn, tựa lưng vào mạn
Có chú ngủ nghiêng có chú ngủ ngồi
Chiều nay tôi theo các chú đi câu
Được chia bao nhiêu vỏ hến vỏ hàu
Nhưng chẳng có gì tặng cho bạn nhỏ
Chỉ biết xoa đầu thế cũng thân nhau
[…]
[…]
Đi tìm dấu chân thuở trước
Biển ru trắng khúc dã tràng
Ta gặp ta trong vỏ sò đọng nước
Ơi hời trời đất mênh mang…
[…]
Ôi ước gì được thấy mưa rơi
Mặt chúng tôi ngửa lên như đất
Những màu mây sẽ thôi không héo quắt
Đá san hô sẽ nảy cỏ xanh lên
Đảo xa khơi sẽ hoá đất liền
Chúng tôi không cạo đầu để tóc lên như cỏ
Rồi khao nhau
Bữa tiệc linh đình bày toàn nước ngọt
Ôi ước gì được thấy mưa rơi …
Cơn mưa lớn vẫn rập rình ngoài biển
Ánh chớp xanh vẫn lấp loáng phía chân trời..
Ôi, ước gì được thấy mưa rơi
Chúng tôi sẽ trụi trần nhảy choi choi trên cát
Giãy giụa tơi bời trên cát
Như con cá rô rạch nước đón mưa rào
Úp miệng vào tay, chúng tôi sẽ cùng gào
Như ếch nhái uôm uôm khắp đảo
[…]
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
Đời lưu vong không cả một ngôi mồ
Vùi đất lạ thịt xương e khó rã
Hồn không đi sao trở lại quê nhà
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
Nước ngược dòng sẽ đẩy xác trôi đi
Bên kia biển là quê hương tôi đó
Rặng tre xưa muôn tuổi vẫn xanh rì
[…]
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
Cho tôi về gặp lại các con tôi
Cho tôi về nhìn thấy lệ chúng rơi
Từ những mắt đã buồn hơn bóng tối
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
Và trên đường hãy nhớ hát quốc ca
Ôi lâu quá không còn ai hát nữa
(Bài hát giờ cũng như một hồn ma)
[…]
Anh nhớ em qua trăm dặm sóng
Mỗi buổi trăng lên, mỗi lúc trăng tà
Khi nắng mai gợn hồng biển rộng
Khi cánh buồm trở lại bờ xa
Anh biết em lo từng cơn biển động
Từng tia chớp đông và buổi sương đầy
Trong giấc ngủ, em nghe cồn tiếng sóng
Tưởng ánh đèn anh tắt dưới chân mây!
Ngọn hải đăng anh thắp trên sóng cả
Đêm mịt mùng cháy mãi không thôi
Em biết đấy, tình anh là ngọn lửa
Qua gió mưa, tia sáng vẫn rạng ngời.
[…]
Không được về cùng cha đi biển
Những đêm dài con nghĩ thương cha
Đại dương chứa bao diều dữ dội
Mà cha con sức yếu tuổi già
Cha đã sống trọn đời vất vả
Có ngày nào cha được nghỉ ngơi đâu
Cánh buồm cha cứ ra khơi vào lộng
Gió rít bên tai, nắng dội lửa trên đầu
Tần tảo sớm hôm chưa dêm nào trọn ngủ
Manh áo sờn muối đọng vệt ngang lưng
[…]
[…]
Cuối chân trời sao và biển hôn nhau
Bờ lặng lẽ cúi đầu không dám khóc.
Mai sóng lại về thôi, mỏi mòn và nặng nhọc
Thở cạnh bờ trong giấc ngủ vô tâm!
[…]