Biển nhớ
[…]
Em lấy hết chừa cho anh nỗi nhớ
Nỗi nhớ ba mươi bốn năm cộng lại – Nhân mười
Nỗi nhớ biến gã đàn ông chợt thành lẩn thẩn
Giữa đám đông nào cũng thảng thốt – Em ơi!
[…]
[…]
Em lấy hết chừa cho anh nỗi nhớ
Nỗi nhớ ba mươi bốn năm cộng lại – Nhân mười
Nỗi nhớ biến gã đàn ông chợt thành lẩn thẩn
Giữa đám đông nào cũng thảng thốt – Em ơi!
[…]
[…]
Chiếc vỏ ốc nằm trong túi áo
tôi nằm trong nỗi buồn của tôi
muốn bơi mà không được
muốn nói mà không được.
Nghìn lớp sóng cứ quằn quại ngoài kia
nghìn lời giã từ cuộn trong lồng ngực.
Người đàn bà mất chồng
Trong một cơn bão biển
Vái lạy vào mênh mông
Chân hương run, đỏ lịm
[…]
[…]
Tóc em rẽ đôi bờ
Đổ xuôi con suối nhỏ
Anh như thuyền cuối bãi
Nằm nhớ trăng đầu sông
[…]
Lưới thu đóng bạc mình thu em ơi
Mắt em nhìn ta qua lưới thưa
Xa lạ như là con mắt cá
Sắp quẫy vào lòng biển sâu
Họ đứng như bầy diệc
Bị chôn chân giữa dải đá ngầm
Bốn mặt sóng đen rầm chiến hạm
Những con diệc không thể bay
Không có chỗ ẩn nấp
Những con diệc lặng băng như ngọn cờ tuẫn tiết
[…]
[…]
Lòng ta uống gió mà say
Tan ra cồn khói đảo mây chập chờn
Biển sâu? ly biệt sâu hơn
Muôn đời sóng vỗ mỏi mòn bến không
[…]
[…]
Hơn thua chỉ một cuộc cười
Ai vua ai giặc chỉ lời thế gian
Hồn em vẫn ngát trường giang
Lòng em vẫn cứ trăng vàng biển xanh
Tàu em vẫn cứ hải hành.
Nằm đây một bãi hoang sầu
Nghìn con sóng vỗ nát nhàu biển đêm
Một loài chim lạ bay lên
Bờ linh hồn nước đục lềnh tháng năm
Mắt nhìn khoảng tối mù tăm
Bàn tay dang mãi xa tầm ước mơ
Mệt nhoài bọt nước bơ vơ
Lênh đênh từ buổi biển bờ cách chia
Ngày mai rồi ngày mai kia
Cát khô bãi chát còn gì nữa đâu
Hồn thơm mùi tóc cỏ lau
Vọng trùng dương một điệu sầu mênh mang
Trong trí nhớ bây giờ của biển
Có lẽ chẳng còn em
Bãi vắng xác sò khô quắp
Ngày tháng qua chừng không buồn gọi tên
Không rung động nói cười và khóc
Không niềm đau cát trũng chân chì
Ta sửng sốt không lẽ nào không đến
Buổi chiều xưa
quày quả
em đi…
[…]