Ở giữa cây và nền trời
[…]
Trời thì xanh như rút ruột mà xanh
Cây cứ biếc như vặn mình mà biếc
Mặt trời tỏa như trái tim nồng nhiệt
Trong cái chiều nhân nghĩa đến sâu xa.
[…]
[…]
Trời thì xanh như rút ruột mà xanh
Cây cứ biếc như vặn mình mà biếc
Mặt trời tỏa như trái tim nồng nhiệt
Trong cái chiều nhân nghĩa đến sâu xa.
[…]
Mây thu mắt rừng chớp rộ
Cơn nguồn tóc đổ phố muôn chim
Một đàn con chữ lội xanh sông tìm
Chiều phơi đòng
đôi búp chữ lim dim
Ngõ trắng hoa đồi rạng đỏ
Gió bồ kết
nắng lung liêng mày cúc
Má phập phồng
xa thao thức bỗng xanh
Ngò trắng ổ hoa vườn trứng cuốc
Tù và ngà ai ọ nghé đồng tranh
Chiều xểnh đàn
em chẳng gọi tên anh
Đấy vô tình
nên đây hoá vô danh
[…]
Chiều đi qua ánh mắt não nùng
người già ngồi chờ mong
như cánh đồng khô hạn
như dòng sông kiệt cạn
gió
và bão
vùn vụt qua tóc trắng
cuối trời mây xám giăng giăng…
[…]
[…]
Những vó câu cuốn thời gian chóng vánh
Bao thăng trầm chưa kịp xếp hành trang
Bỗng tai ương mộng mị giấc phũ phàng
Nghe chiều xuống bên đời cơn bão loạn
[…]
Nắng phai để mộng tàn lây
Tình đi cho gió sương đầy quán không
Chợ tan ngàn nẻo cô phòng
Sầu dâng bàng bạc cánh đồng tịch liêu
Hồn đơn lắng bước chân chiều
Đâu đây nỗi nhớ niềm yêu bời bời
Mong manh tình đã rụng rời
Tơ vương còn thắt tim người chia li
[…]
Mùa thu ơi! Thầm lặng một vầng trăng
Đêm nay lạnh rét run từng chiếc lá
Chia tay nhau ta trở thành người lạ
Và em nhớ anh vì gió những buổi chiều
Em nhớ anh có thể vì tình yêu
Hay có thể vì ngày xưa quá đẹp
Chia tay nhau cửa vào tim đã khép
Cung đàn năm xưa ai làm lỗi nhịp rồi
[…]
[…]
Đôi mày cong
Khúc sông cong
Tóc mây chảy giữa lưng ong dập dìu
Một mình một chuyến đò chiều
Cớ chi em quặt mái chèo chao nghiêng?
[…]
Tôi đã đi trên những buổi chiều
Những buổi chiều của quá khứ
Rất cô liêu
Và mưa gió rất nhiều
Trên những buổi chiều Việt Nam
Rất thân yêu
Của ngày nay
Tôi cũng đang đi đây
Ôi con đường dài xơ xác
Lá vàng heo may
Bóng dáng xanh xao
Những em bé ăn mày
Những người anh
Máu chảy cả đôi tay
Chiều chiến tranh
Những mẹ già run sợ
Vì tiếng súng cối xay
Đêm sắp tới rồi
Người ta đang giết nhau quá mê say
[…]
Chim mang về tổ bóng hoàng hôn
Vàng lửng lơ non biếc đọng cồn
Cành gió hương xao hoa tỉ muội
Đồi sương sóng lượn cỏ vương tôn
Khói mây quanh quấn hồi chuông vọng
Trời biển nôn nao tiếng địch dồn
Thưởng cảnh ông câu tình tự quá!
Thuyền con chở nguyệt đến cô thôn.