Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Mất hay còn, chưa hẳn khác nhau đâu

    Tác giả:

    Tôi không thể ngăn buổi chiều sắp tối
    Như em đi mà tiếng chẳng quay về
    Mưa chẳng thể ướt hoài sân trí nhớ
    Đôi khi lòng tôi nắng mấy hôm sau

    Tôi không thể xóa biển chiều sóng gội
    Dù hôm qua tâm đã tịnh yên rồi
    Cây chẳng thể giữ hoài tay lá mới
    Đôi khi lòng tôi lại rất khoan thai

    Tôi không thể nói gì khi đã chết
    Như chưa ai kể được phút ban đầu
    Con đường nhỏ có hai hàng bã đậu
    Đôi khi tình tôi lạc tuốt trên cao

    […]

  • Người em gái

    Tác giả:

    […]

    “Phải rồi lúc bị chém
    Máu chảy rất nhiều
    Phải rồi trước khi chết
    Cô ta chắp tay ngó lên mặt trời chiều
    Phải rồi lúc bị chặt đầu
    Trước sau cô ta không nói được một điều
    Mà thưa ông người bắt cô ta thì rất nhiều
    Mà thưa ông người cầm dao thì rất nhiều
    Mà thưa ông người đọc bản án thì rất nhiều
    Mà thưa ông người tán thưởng cũng rất nhiều
    Mà thưa ông người cắt cổ cũng rất nhiều
    Mà thưa ông người hỏa thiêu cũng rất nhiều

    […]

  • Phạm Văn Thông

    Tác giả:

    Anh có thấy không?
    Hai chân nó trồi lên mặt đất kìa
    Giữa khoảng đồng không

    Anh có nhớ không?
    Lúc người ta bắt nó ra ngoài đồng
    Thì nó vẫn còn sống
    Ðến khi nhận đầu nó xuống
    Thì nó vẫn còn sống

    Anh có nhớ không?
    Khi người ta lấp đất lên rồi
    Thì nó vẫn còn sống

    […]

    Thì nó vẫn còn sống: Phạm Văn Thông!

  • Văn bia

    Tác giả:

    […]

    Người nằm
    Ở đây là đàn ông không biết
    Tên tuổi quê quán
    Lúc chết mặc áo lính ngụy
    Quần đàn bà màu nâu
    Nằm sấp cách đường xe lửa năm mét
    Mặt bị đánh giập không có mắt mũi chân tay

    Người chết ở đây
    Hai mươi sáu tuổi
    Bị bắn
    Đạn xuyên qua đầu
    Họ và tên: Phan Văn Tế

    Lý do: ăn cắp bỏ chạy
    Kêu không đứng lại

    […]

    Nguyễn Thị Lùn
    34 tuổi
    Lê Văn E 13 tuổi
    Lê Thị Muốn 10 tuổi
    Lê Văn Thuộc 6 tuổi
    Lê Thị Lý 2 tuổi
    Uống thuốc tự tử ở trong bếp
    Bên cạnh có mấy củ khoai cả hà còn nóng để trong cái rá không có vành

    Trong giấy để lại có viết
    Cực quá sống không nổi
    Mẹ con tôi phải chết

    […]

  • Buổi trưa giữa đường tôi ngồi núp mưa

    Tác giả:

    […]

    Timishoara Budapest Praha Berlin Bucarest Sofia Siberia Thiên An Môn

    Súng máy súng trường dao găm lựu đạn
    Xe tăng thiết giáp
    Thuốc độc thuốc mê
    Chết đứt đầu chết mất xác
    Chết bị moi óc
    Chết bị móc mắt
    Chết như kiến chết
    Chết ruồi bu kiến đậu
    Chết không kịp ngáp
    Chết buổi sáng
    Chết buổi trưa
    Chết buổi chiều
    Chết lúc nửa đêm
    Chết oan ức
    Chết tức tối
    Chết nghiến răng
    Chết trợn mắt
    Chết trong tù
    Chết ngoài đồng
    Chết giữa đường phố
    Chết trong hầm mỏ
    Chết một mình
    Chết tập thể
    Chết không có giấy đắp mặt
    Chết không ai chôn
    Chết hết đường chết
    Chết trần truồng như cha mẹ sinh ra

    Lúc đó

    Kẻ giết người không đeo mặt nạ
    Kẻ giết người không làm dấu thánh
    Kẻ giết người không lần tràng hạt nam mô
    Kẻ giết người đứng đọc diễn văn
    Kẻ giết người hô nhân dân muôn năm
    Kẻ giết người cười
    Kẻ giết người sửa lại cổ áo

    Súng máy xả vào đám đông
    Nhân dân tôi muôn năm

    Lúc đó

    Không còn tiếng người la hét nữa

    Trời mưa to thêm

    […]

  • Tuyệt bút

    Tác giả:

    Mai này tôi chết đi
    Nằm nghe hồn cô độc
    Trời chiều không nói năng chi
    Em ơi sao em không khóc
    Mai này tôi chết đây
    Vì sao em không khóc
    Vết thương mửa máu tôi nào hay
    Như xế chiều nay như sáng nay
    Tôi viết từng trang tuyệt bút
    Mai này tôi chết đây
    Nắng ơi nắng trời ơi nắng
    Nửa đêm sáng quá tôi nào hay
    Mùa xuân vừa nguôi cay đắng

    […]