Mưa Cẩm Giang
[…]
Cho cốc cà phê, cô hàng xanh tóc!
Ta uống đắng cay, hay mắt em say?
Nghe đâu đây ai cười lên vỡ ngọc
Thấy đau chúng mình một kiếp trắng tay
Cố tri mấy đứa giờ đây lăn lóc.
Ở chực nằm chờ, hay giạt đó đây?
Tiền thân chúng mình có là con cóc
Thơ nghiến răng cho trời chuyển mưa bay
Ta đâu phải giận đời mà trách móc?
Như những thằng hề không biết múa may.
Cà phê đầy cốc, cô hàng xanh tóc.
Miệng em cười, nhạc đắng chở màu cay
[…]